Có những món ăn chỉ nếm vài lần nhưng ta khắc cốt ghi tâm. Với tôi, đó là món cháo cá lóc nước cốt dừa chuẩn vị do má vợ nấu.
Ngày nay, các dịch vụ cho thuê rất độc đáo: thuê người nghe phàn nàn, thuê người từ chối lời tỏ tình, thuê người xin lỗi giùm, cho tới thuê… gia đình.
Với người dân Nam Bộ, bao năm qua, hủ tíu xào như một phần ký ức khó quên.
Cả khung trời ký ức tươi đẹp của tuổi thơ tôi được tạo nên dưới những tán trứng cá mọc trước sân nhà.
Sau một tuần, tinh thần thay đổi rõ rệt, ít suy nghĩ tiêu cực, ăn uống ngon miệng hơn, tôi biết mình đã tìm đúng hướng.
Ba không bao giờ nói nhiều về tình yêu thương nhưng mỗi hành động của ông đều là minh chứng.
Mùa hè đã gõ cửa vài tuần, mạng xã hội vẫn tiếp tục những chuyện dở khóc dở cười của các bậc phụ huynh tóc bạc khi "tiếp quản khối nghỉ hè”.
Canh nấu với trái điều là món ăn giản đơn nhưng chứa đựng biết bao ân tình.
Trà khô của cố đâu chỉ là thức uống. Gói ghém trong từng ngụm trà là kỷ niệm, là tình quê chan chứa, là nghĩa láng giềng đầm ấm chân phương.
Khoảng trống mênh mông ba má bỏ lại, mấy chị em cố lấp cho đầy, cố choàng về phía nhau, làm tròn trịa 2 tiếng "gia đình"
Mọi thứ đã lùi về miền ký ức nhưng trong tôi ngọn lửa nhen lên từ bếp cà ràng mãi ấm áp, sưởi cả tuổi thơ ký ức một thời nghèo khó.
Ở một ngôi chợ truyền thống quận 5, TPHCM, bà Hà được mọi người gọi vui là "nữ hoàng sạp hàng".
Kỳ nghỉ trôi nhanh, 2 con chị cũng đã kịp “bổ túc” xong lớp công nghệ thông tin sơ đẳng cho ông bà.
Thi thoảng tôi mơ mình được trở lại chuyến đi năm nào, được ngồi bên ngoại, được lặng im nghe từng hơi thở của dòng sông...
Gia đình gắn với bao bổn phận, trọng trách nhưng cũng là nơi an trú tâm hồn, tiếp thêm năng lượng cho nhau.
Đi bắt cá như đi đánh trận, luôn trong tâm thế hơn thua, xem đứa nào bắt được nhiều hơn.
Mợ cũng học hết lớp Mười hai nhưng từ ngày theo chồng về xứ lạ, “nghề chính” của mợ là làm dâu.
Giảm cân là một trong những biểu hiện cho sự thay đổi bản thân. Dám thừa nhận mình thất bại trước vợ thật không dễ dàng nhưng anh Tiến đã làm được.
Mỗi tối, đầu đặt trên gối, tay ôm chặt chiếc gối ôm, thêm bàn tay mẹ xoa đều vào lưng, vậy là giấc ngủ ngon tự đến với anh em chúng tôi.
Mưa tháng Sáu giống như một cái chạm nhẹ lên bờ vai, vừa đủ để ta ngoảnh lại, vừa đủ để ta nhung nhớ.
2 bà có thói quen mặc đồ đôi, từ quần áo tới giày dép, đồng hồ, khăn quàng… Tủ đồ của 2 bà quá nửa giống nhau.
Với gia đình tôi, giàn thiên lý như một góc nhỏ bình yên, thanh mát.
Về làm dâu nhà họ Đặng với 7 người chị chồng, Hoàng Thúy Hường vẫn không tránh khỏi sự hồi hộp dù đã thân quen với các chị chồng từ trước.
Sau cánh cửa gỗ màu xanh da trời, vẫn có nội cùng vòng tay yêu thương rộng mở luôn đợi cháu về.
Trước đây, tôi luôn muốn mẹ vì tôi nhưng từ khi biết yêu, tôi hiểu rằng muốn mẹ vì mình là ích kỷ.