Khi nhiều quốc gia, nhiều tỉnh thành điêu đứng vì COVID-19 thì con số tăng trưởng dương 1,39% so với cùng kỳ của TPHCM quả là một kỳ tích.
Nếu không ngăn chặn được tình trạng tệ hại này ở một số người, hành trình đến văn minh của chúng ta sẽ còn kéo rất dài và rất xa.
Hơn lúc nào hết, chúng tôi, chúng ta cần đất nước bình yên để vượt qua mùa thương khó mà trước mắt là những ngày tết đã rất gần.
Dường như đã thành một tiền lệ đáng sợ: những công trình sai phạm xuất hiện, bị phát hiện, bị xử phạt và... tiếp tục tồn tại như một sự đã rồi.
Nếu còn đứng lớp, học trò làm sai, những người thầy này sẽ làm gì để giáo dục học trò? Đó chắc chắn không thể là chính bản thân họ!
Có lẽ không ở đâu, nghệ sĩ vừa nhắm mắt chưa được bao lâu đã trở thành “miếng mồi béo bở” của những người làm nghề Youtube, streaming như ở ta.
Khi học trò bế tắc, tìm đến cái chết thì đó là sự thất bại của nhà trường, của ngành giáo dục.
Từ bao giờ mà nhiều người Việt trở nên thô lỗ, hung hãn đến như vậy? “Cô Vy” đã biến ta thành những con người như thế này sao?
Nếu gửi đứa con tinh thần đến triển lãm để đối mặt với nguy cơ xước, vỡ thì liệu còn có nghệ sĩ nào dám liều lĩnh nữa không?
Ai thả “cô Vy” vào TPHCM? Bệnh nhân 1.342 và 1.347. Đành là thế! Nhưng không có sự mất cảnh giác của chúng ta sao?
Dư luận cho rằng cần phải công khai danh tính những người dùng bằng giả của Trường đại học Đông Đô bảo vệ luận án tiến sĩ.
Từ xưa đến nay, trình độ giảng dạy của người thầy luôn là yếu tố quyết định chất lượng của nền giáo dục.