Đó cũng là lúc tôi nhận ra được giá trị của sự tự do - tự do làm điều mình muốn, tự do đi những nơi mình thích.
Sau gần 10 năm kết hôn, tôi quyết định tìm lại giấc mơ thời con gái, đó là leo núi, mong tìm lại cân bằng trong cuộc sống.
Nhìn lại quá khứ, tôi không thể không cảm kích và biết ơn gia đình, đặc biệt là cha.
Linh động cũng tốt vì giúp cho con người dễ thích nghi. Quan trọng hơn, hiểu và biết ý nhau mà sống là nhẹ nhàng nhất.
Bà Nghiên nay đã 102 tuổi. Bà vẫn nghiền bột cho trẻ em, lúc rảnh rỗi bà ngồi khâu quạt giấy. Quạt của bà đường chỉ đều tay, rất khéo.
Chỉ là mạng ảo thôi nhưng khiến cuộc sống trở thành nặng nề hơn và đôi lúc chuốc lấy thất bại một cách không đáng.
Mặc dù gánh định kiến "tay lái yếu", nhưng nhiều nghiên cứu lại chứng minh phái nữ lái xe hơi tốt hơn phái nam.
Bằng cái điện thoại “tầm tầm”, tôi đã ghi lại những khoảnh khắc tuyệt vời của SEA Games 31, để sau này khoe với con trai.
Nhìn hình tôi lại hình dung vẻ đẹp của bà, của mẹ - những người đàn bà đẹp nhất của đời tôi.
Ngày càng nhiều phụ nữ lái xe hơi và lái xe cũng là một công việc mưu sinh, một kỹ năng cần thiết, hữu ích trong cuộc sống.
Những bức ảnh với tôi là phương tiện để tôi trở về sống lại chân thực đúng khoảnh khắc ấy thêm nhiều lần nữa.
“Chúng ta cứ tưởng chúng ta làm cuộc hành trình nhưng sự thực thì hành trình làm chúng ta. Cứ tưởng mình lái xe nhưng kỳ thực chiếc xe đã “lái” ta”.
Sau 38 năm, mỗi khi lật giở từng album ảnh đã nhuốm màu thời gian, mẹ chồng tôi lại thấy tim mình rộn rã.
Khi bấm chụp bức ảnh này, tôi nghĩ nó chẳng có giá trị gì, vì tôi chỉ đang thử chiếc máy ảnh mới mua.
Trong tấm ảnh, má tôi nhìn ba với ánh mắt đong đầy thương yêu và cả sự lo lắng. Trước đó không lâu, má tôi rất vất vả và sợ ba tôi.
Tôi giữ mãi tấm hình tôi và các anh họ - tấm hình khi tôi còn bé và vẫn còn mang dị tật trên môi.
Những cuốn sách, vở trong cặp của lũ trẻ con chúng tôi ngày ấy có mùi thơm của giấy báo.
Ở tuổi ngoài 90, bà nội tôi mới có cuốn sách đầu tiên. Với bà, đây là một “sự kiện trọng đại”.
Việc du lịch nhóm vừa là cơ hội vui chơi, kết nối các gia đình, vừa là cách tối ưu chi phí.
Phụ nữ ngày nay có nhiều câu "khẩu hiệu" về việc làm đẹp: Đẹp mọi lúc mọi nơi, mang bầu cũng đẹp, trên giường bệnh cũng đẹp, lúc chết cũng phải đẹp...
Tôi không bao giờ quên khoảnh khắc bước qua vạch "finish”, cùng cả hội nằm sõng xoài trên bãi cỏ tận hưởng cảm giác chiến thắng chính mình.
Thời gian đã làm mờ đi vết sẹo năm xưa; nhưng đó luôn là điểm tôi nhìn ngắm đầu tiên khi cầm tấm ảnh.
U70 làm phượt thủ? Có liều không? Có chứ! Nhưng chúng tôi giảm sự cố bằng cách trang bị những "bảo bối" như sức bền, kỹ năng, lòng dũng cảm...
Em “hóng” rất nhanh và hào phóng chia sẻ với rất nhiều người. Có lẽ vì thế mà ở công ty đặt cho em cái biệt danh “thánh hóng”.
Mẹ không bao giờ nói thương con, yêu con hay vì con, nhưng bà yêu con theo cách hết sức nữ tính.