Anh cúp máy mà lòng lẫn lộn đủ thứ cảm xúc khó tả. Năm nay, anh đã phải gồng rất nhiều để duy trì sự ổn định, không nỡ sa thải ai.
Chưa bao giờ tôi nghĩ rằng chuyện mừng cưới em chồng từ ý nghĩa vui vẻ lại trở thành câu chuyện mà cả nhà chồng đem ra bàn tán, chê trách.
Tôi nhận ra rằng đôi khi cái vui, cái rộn ràng của tôi lại chẳng bằng cái rất bình thường của anh.
Anh chia tay cô vì mẹ anh không thích cô. Lý do không thích cũng rất chi là nhẹ nhàng: do ba mẹ cô không hạnh phúc.
Tôi đã từng khuyên chị, con cái lớn hết cả rồi, đã đến lúc sống cho bản thân, vì cuộc đời đâu có dài.
Việc gì cũng có giá, chịu đựng nhau cũng có giá của sự chịu đựng, mà tung hê cũng có cái giá của tung hê.
Anh hăng hái gắn camera, kết nối máy tính điện thoại rồi ở nhà làm việc từ xa để coi chừng má...
Mỗi mùa Giáng sinh đến, những túi quà ông già Noel vác nặng ngoài kia, có món quà nào không từ mồ hôi nước mắt của cha mẹ?
Cũng có những chia ly dù đã chuẩn bị trước nhưng khi xảy đến mới thấm đẫm hết đau thương.
Hãy yêu thương mình mỗi ngày, mọi lúc, mọi nơi. Tình yêu bạn dành cho chính bạn mới là tình yêu trọn vẹn và đủ đầy nhất.
Mỗi mùa Noel đến, tôi lại nhớ đến quãng thời gian tuổi thơ trong căn nhà đủ bố và mẹ. Ấm áp và an toàn biết bao!
Ngày mai là Giáng sinh, là ngày cưới của chị. Chị giật mình, hình như lâu rồi anh chị không có một cuộc hẹn hò...
Ở thành phố đắt đỏ này, nếu mẹ chồng không cùng chia khổ thì gia đình khó thuận hòa.
Hơn 1 giờ sáng, anh vẫn thấy đèn dưới nhà sáng đèn, lần mò ra cầu thang ngó xuống thấy vợ đang cắm cúi ngồi tính toán. Anh thở dài, xót vợ.
Tôi ước rằng đàn bà có thể lớn lên, lấy chồng sinh con, trải nghiệm, đi qua mọi chướng ngại nhưng vẫn giữ được những tin yêu như cầu vồng ngày nhỏ.
Vợ cùng tôi đi ngân hàng vay tiền, đi đặt cọc, hệt như một cặp vợ chồng đồng lòng, nhưng cô ấy lại từ chối đứng tên trên sổ hồng.
Em gái lấy chồng hơn 10 năm, nhưng cứ vài tháng một lần, khi vợ chồng mâu thuẫn, bên thông gia lại gọi điện mời cha mẹ qua để nói chuyện.
Biết tôi thắc mắc, chị thấp giọng: “Ở quê, đàn bà mà sạch sẽ, trắng trẻo, thơm tho sẽ bị nói là đàn bà hư, đàn bà vụng".
Sống dễ thì sự ra đi sẽ dễ dàng. Đơn giản vậy thôi, nhưng để hiểu và làm được, cần quá trình rèn luyện.
Nếu tôi nói ra, liệu mẹ chồng tôi có thể chịu đựng và vượt qua?
Không biết anh bắt đầu có vấn đề khi bước qua tuổi trung niên hay chị trở nên khó tính?
Cuối năm, không khí gia đình trong nhà tôi căng thẳng chỉ vì chuyện tiền. Vợ chồng đi làm quanh năm nhưng chẳng dành dụm được đồng nào.
Tôi nhớ mãi lời bố nói với mình như vậy. Bố muốn nhắc nhở con cháu khi ở tuổi trẻ phải nỗ lực phấn đấu để có thành quả sau này.
Giáng sinh năm sau, chị được tin cô gái ấy đã lấy chồng, để bé Su lại cho nhà ngoại nuôi. Chị len lén thở phào.
Bác Tân không bao giờ nhắc đến những đứa con nào khác ngoài cô Ngọc, vì họ không kiếm được nhiều tiền.