Có vẻ những minh chứng, so sánh của chị không hề mang lại hiệu quả hay động lực nào, mà trái lại còn khiến chồng chị mất hứng, tổn thương sâu sắc.
Hà nghe được nhiều câu chuyện đẹp về những người mẹ. Kể về họ, bao giờ Hà cũng chốt lại bằng câu: “Xem mẹ nhà người ta đó, còn mẹ mình thì…”.
Anh nói quá mệt mỏi nên quyết định nghỉ. Chị thì cứ nghĩ về những khoản chi sắp tới lại thở dài.
Hà chìa ra đơn ly hôn, Dũng chưng hửng, cứ nghĩ cô đùa. Tới lúc tòa án gửi giấy triệu tập, Dũng mới cuống quýt năn nỉ.
Nhiều lúc tôi không hiểu, tại sao mẹ sống mà luôn phải lo nghĩ quá nhiều tới suy nghĩ của người khác như vậy?
Mẹ cố gắng chu toàn mọi việc nhưng cha luôn có cớ để chê bai, mắng mỏ. Chúng tôi phẫn nộ khi chứng kiến cha coi mẹ như người giúp việc.
Thời buổi kinh tế khó khăn, vợ mới sinh, anh quyết định đi làm xa để thêm thu nhập cho gia đình.
Cuộc sống có những quãng nghỉ, nhưng rồi bàn chân vẫn làm nhiệm vụ của mình là tiến về phía trước. Đó mới chính là điều mà mẹ luôn mong muốn!
Được già đi cạnh nhau là một phúc phần mà chẳng phải ai cũng có được. Sao không sống một tuổi già rực rỡ?
Xả hết buồn bực trong lòng, mẹ vẫn kết lại bằng câu “đàn ông mà, phải trừ hao nha con”...
Nếu mua một cây son, tôi nhất định phải lùng sục cho ra một bộ trang phục phù hợp theo mường tượng.
Có lẽ đàn bà không chỉ chăm chút vẻ bên ngoài, mà phải học cách thấu hiểu lẫn nhường nhịn.
Khi đặt cạnh đám cưới chỉ tốn khoảng 10 triệu đồng chi phí rau củ, nhiều người đã từng phê phán sự xa hoa, lãng phí trong những đám cưới trước.
Hơn 10 năm sống ở chung cư, tôi thở phào vì may quá mình chẳng chọn lựa gì mà gặp được hàng xóm dễ thương.
Cách đây 3 năm, trong cơn sốt đất, chị chồng rủ mua chung một miếng kiếm lời nên tôi rút tiền về để mua chung.
Tôi hạnh phúc với phiên bản hiện tại của chính mình - tôi của ngày hôm nay.
Đem con về gần ngoại mong được đỡ đần, nhưng rồi chị Mai phải dọn ra ngoài ở vì mẹ chị kiểm soát cuộc sống của con gái gắt gao.
Tuổi già đối diện bệnh tật, rất cần sự nâng đỡ. Đó cũng là lúc con cháu kề sát bờ vai cho ba mẹ tựa vào.
Cuộc sống mỗi ngày của chị trôi qua với vẻ thong dong, tận hưởng, nhà cao cửa rộng... Nhưng chị không bao giờ nhắc đến bé gái con riêng.
Một cái áo vắt lên ghế, một đôi giày quăng vội ngoài cửa, một lần quên khép cửa, quên nhấn nút nồi cơm… là có thể xảy ra cãi vã.
Chỉ vài ngày sau đám cưới, chị chồng đã hỏi mượn vàng để đầu tư, hứa vài tháng sau trả. Tôi muốn từ chối nhưng lại sợ ảnh hưởng mối quan hệ.
Suốt 10 năm nay, chồng tôi ngoại tình. Sự thật này chỉ mình tôi biết, nhưng tôi đã nghĩ miễn chồng vẫn chu cấp đầy đủ cho tôi nuôi 2 con.
Kinh nghiệm chăm sóc cho “cây tình yêu” của tôi chỉ đơn giản là giữ nguyên tắc “3 cùng”.
Vợ vùng vằng khó chịu, trách tôi ích kỷ, tính toán với nhà ngoại. Tôi hoang mang không biết mình sai ở đâu.