PNO - Có lẽ hai đứa con gái của ông bà quá ích kỷ. Chúng dường như lên kế hoạch chặt chẽ để lợi dụng cha mẹ già, biến ông bà thành người ở không công. Lẽ ra, chúng phải hiểu được nỗi cô đơn của bố, và “nhường mẹ” cho bố, để họ chăm nom quây quần bên nhau.
| Chia sẻ bài viết: |
Trịnh Yến 01-07-2022 13:14:01
Mình nghĩ bà có tình yêu thương con cháu như thế là tốt và tình yêu thương đó cần mở rộng hơn với cả ông. Với ông nếu nội lực và tình thương trong ông dồi dào trong trường hợp này ông càng thương bà và các con nhiều hơn. Đại gia đình sẽ rất hạnh phúc. Nếu ta luôn nghĩ cho mọi người với tâm cống hiến thì dù già hay trẻ dù sống một mình cũng không thấy cô đơn thật đấy bạn ơi
Hoa Nguyễn 30-06-2022 18:48:35
Lỗi tại mẹ vì quá thương con, nên chúng trở thành ích kỷ, chỉ biết mình. Tiếc rằng điều này không phải hiếm. Chúng nó lợi dụng cha mẹ, nhất là mẹ, riết bà mẹ trở thành osin. Muốn đi du lịch cùng bạn bè phái hỏi ý kiến nó, chờ nó thu xếp. Y như phải được nó cho phép mới được đi. Còn đi với chúng thì coi như đi theo giữ cháu. Chúng tôi thường nói vui với nhau là về hưu có nghề mới là nghề " lái xe bồn". ( Người trung nói bồng con thành bồn con).
Nguyễn Thị Phương 29-06-2022 06:40:36
Chưa chắc vì con gái và cháu ngoại , có lẽ chắc tại ông nhạt và vô tích sự , bà đã chán từ thời trẻ , bây giờ là lúc chia tay hợp lý thôi !
Thời bây giờ, chạy khắp Sài Gòn cũng khó kiếm ra một quầy bán thiệp viết tay.
Có bao giờ chúng ta chậm lại một chút để nhìn sâu vào đôi mắt mệt mỏi vì thiếu ngủ, tâm trí lo âu vì bài vở của những đứa trẻ?
Nghiện thông tin độc hại, content rác, bạn gái đâm buồn chán, căng thẳng, dễ cáu gắt và yêu mất vui. Thải độc mạng xã hội bằng cách nào?
Có những khoản nợ không chỉ nằm trong sổ sách mà mắc kẹt ở cổ họng người đi đòi.
Nhiều bậc cha mẹ thiếu đi những phút giây trò chuyện, vui chơi cùng con - điều tưởng chừng giản dị nhưng ngày càng trở nên xa xỉ.
Nhiều phụ nữ có học thức, có công việc, có ước mơ đã rời bỏ tất cả để ở nhà với niềm tin đó là cách họ yêu thương.
Chữ hiếu là cái ôm nhẹ khi ba mỏi mệt, ly nước ấm mang cho mẹ lúc đêm khuya hay ánh mắt luôn dõi theo mỗi lần cùng ba đến bệnh viện...
Niềm vui của trẻ con làng chài chỉ gói gọn trong những món đồ đơn giản do biển cả hào phóng ban tặng, không cầu kỳ, chẳng xa hoa.
Nhìn con háo hức chọn chỗ ngồi, mắt mở to dõi theo từng động tác khó của các nghệ sĩ xiếc trên sân khấu, tôi như gặp lại chính mình.
Họ cho rằng khi làm việc, học tập ở quán cà phê, họ bớt cô đơn. Đó là một dạng áp lực tích cực.
Đời người, suy cho cùng, cũng chỉ là những chuyến đi, để rồi ngoảnh lại thấy thứ còn lại duy nhất là tình thương mình đã gieo vào tim ai đó.
Để nghị định 282/2025/NĐ - CP thực sự là một công cụ ngăn chặn bạo lực gia đình thì cần đặt ra những giải pháp mang tính khả thi cao.
Cha mẹ nên hạn chế lượng tin tức con và gia đình xem; đồng thời tăng các hoạt động giúp con cảm thấy an toàn và vững vàng hơn.
Chỉ với 500.000 đồng cho việc mua thực phẩm nấu ăn suốt tuần, bà nội trợ đã dùng bí quyết riêng để thu xếp ổn thỏa.
Thiên tai, địch họa là cơn ác mộng với bất kỳ ai nhưng mức độ tổn thương lại khác nhau tùy theo tác động và khả năng chịu đựng của mỗi người.
“Khi bị bạo lực gia đình lần thứ nhất, bạn là nạn nhân; còn từ lần thứ hai, bạn chính là... đồng phạm”.
Trong nhiều thập niên qua, cộng đồng quốc tế đã coi việc chăm sóc sức khỏe tinh thần sau thảm họa là yêu cầu song hành với phục hồi vật chất.
Nhiều ngày trôi qua sau trận lũ lụt lịch sử ở các tỉnh miền Trung nhưng người trong cuộc vẫn chưa quên được cảm giác lo sợ, bất an…