Những đứa trẻ có thể mang gánh nặng của cuộc hôn nhân bất hạnh vào trong những mối quan hệ của chúng lúc trưởng thành.
Khi hai gia đình đặt lễ vật lên hai mộ phần trong lễ thành hôn, có con bướm trắng từ đâu sà xuống đậu trên bó hoa trên mộ.
"Những năm tháng chiến tranh, tui chờ bà ấy ròng rã sáu năm, ngày đám cưới thì cô dâu vào nhà lao.//"
Ngày ngày, họ tất bật đi làm, đưa con đi học, về nhà cùng chăm bếp lửa cơm nóng. Tối tối, họ nâng niu nhau, nồng nàn như tình nhân.
“Mạng ảo nhưng khổ đau, mất mát rất thật”, phổ biến nhất là tình cảnh bị lừa tiền và hụt hẫng khi dung mạo đối phương không long lanh như trên mạng.
Dư sức nuôi ba đứa con, nhưng chị vẫn nhẫn nhịn hầu hạ ông chồng. Anh thì làm nghề... chơi game, xem điện thoại và sai bảo vợ con.
Ngày hàng xóm báo tin “thấy chồng tôi chở bồ nhí”, tôi bỏ ngoài tai, vì tôi tin vào tình yêu gần 15 năm, vượt qua bao sóng gió của mình.
"Mẹ bệnh, ba khóc suốt, nắm tay nằm kế bên. Chỉ ước mong sau này già đi, vợ chồng còn thương nhau được như ông bà”, con dâu ông bà nói.
Chồng tôi là người đàn ông đích thực, nếu tôi nói anh yếu bóng vía chắc chẳng ai tin.
Trên máy bay, một bác gái lấy ra một… con dao rồi gọt trái cây ngon lành khiến dư luận sốc.
Trong đời sống hôn nhân, phải “lặn” vào lòng vợ/chồng để hiểu được “tảng băng chìm” chứ không cách nào nâng được tảng băng nổi hẳn lên để nhìn.
Trong đời sống hôn nhân có một sàn catwalk mà “người mẫu” đi hoài đi mãi, càng đi càng thấy thăm thẳm, có khi mịt mùng, mất phương hướng.
Tôi hâm mộ câu này lắm: “Đàn bà mà gặp đúng người thì mãi mãi không cần phải trưởng thành”.
“Thời buổi bây giờ, kiếm tiền mưu sinh không khó nhưng tăng kết nối trong gia đình để tạo hạnh phúc sao mà khó quá” - ông Cao Tiến Vị chia sẻ.
Thích chở vợ đi chơi, lên ý tưởng làm sinh nhật vợ tuổi 80… việc làm tuy nhỏ nhưng ý nghĩa của cụ ông 79 tuổi khiến nhiều người xúc động.
Ở ngưỡng 70, mỗi ngày, ông bà luôn sống vui sống khỏe, không đặt kỳ vọng, áp lực gì cho các con của mình.
Trong lúc tâm lý bất ổn, đọc những bình luận tiêu cực của “chuyên gia tâm lý cõi mạng”, nhiều cặp đôi mâu thuẫn, bế tắc hơn.
Cuộc tình của họ càng bền chặt hơn khi trong nhà có hai bà mẹ già. Họ nói: "Chỉ có mẹ chúng ta chứ không có mẹ chồng, mẹ vợ’’.
Chúng tôi chia tay văn minh, đến phút cuối là vợ chồng, vẫn tôn trọng nhau. Nói vậy nhưng tôi vẫn đau, 10 năm hôn nhân tan vỡ mất rồi.
Trong nỗi tự ái của chồng còn có cả ghen tuông. Đã vậy, khả năng kiếm tiền của chồng Hương chưa bằng một phần tư của vợ, nên anh càng tự ti.
Cái kiểu “làm không ai biết thì không có tội”, kiểu thả lỏng bản năng… không thể đẩy lên thành “văn hóa” đàn ông.
Trong vài phút, tôi nóng giận, bực tức và ghét bỏ chồng. Nhưng rồi khi tất cả cảm xúc bừng bừng ấy qua đi, tôi bỗng thấy mình… nín lặng.
Người lớn, luôn có những luật chơi riêng bất thành văn. Tôi nghĩ mình tôn trọng luật chơi đó.
Ngày cưới mẹ, xác pháo đỏ bay đầy đường. Mẹ khóc cho mối tình tan vỡ ấy thật nhiều.
Một giờ sáng, con khóc ngặt nghẽo trên tay chị. Cái quạt vừa quay vừa phát ra những âm thanh khó chịu. Nhưng khó chịu hơn cả là tiếng ngáy của chồng.