Sự im lặng, nụ cười khẩy trong mỗi lần tranh luận chính là nguyên nhân kết thúc một cuộc hôn nhân dày công vun đắp trong bao năm.
Phụ nữ quán xuyến, hy sinh tất cả cho gia đình nhưng khi mắc bệnh lại không dám chọn phương pháp điều trị tốt nhất vì sợ người thân vất vả.
“Nhìn mẹ ôm em trai trong tay, cả 2 say ngủ. Con tự biết trong vòng tay ấy không có chỗ cho mình”.
Cô không ngờ chồng lại đem vợ ra bêu rếu để mua vui, làm trò cười và để bao người cợt nhả như thế.
Ngân chọn tha thứ cho chồng để tiếp tục sống cùng nhau, thế nhưng không tránh khỏi những lúc cô tủi thân, thậm chí xấu hổ.
Những nỗi đau kéo dài theo năm tháng của người lớn tuổi, đôi khi vẫn trở về hàng đêm trong giấc mơ của họ và biến thành nỗi ám ảnh khôn nguôi.
Thử so sánh, nếu người đi làm được cống hiến, được đi đây đó, thì người ở nhà chăm cha mẹ chỉ quanh quẩn từ nhà ra chợ.
Hồi biết ba quen cô gái trẻ tuổi, Thanh không để ba dùng thẻ ATM nữa, phần mềm ngân hàng trong điện thoại của ba, cô cũng thẳng tay gỡ hết ra.
Mâu thuẫn ngầm đó kéo dài tưởng không có lối thoát thì một ngày cô bàn với chồng: phải vào bếp cùng mẹ.
Đàn ông cũng chỉ là người bình thường thôi. Họ không thể vừa kiếm tiền vừa nấu cơm quét nhà, đưa vợ đi chơi…
Chỉ sau vài tháng cưới chồng, bạn đã nhắn tin với tôi tâm sự về nguy cơ tan vỡ.
Ở ngưỡng U40, đột nhiên Thu nói với chúng tôi cô nhận ra cô cũng muốn làm vợ, làm mẹ, muốn tạm gác lại những lo toan.
Nếu như cuộc đời được ví như chuyến tàu thì hẳn sẽ có lúc chuyến tàu dừng lại.
“Miếng đất ba má cho con sao lâu ra sổ quá. Con muốn bán để lấy tiền làm ăn. Lúc này, con đang túng thiếu...”.
Nếu phụ nữ chẳng may rơi vào tình thế phải làm “siêu nhân” thì cũng chỉ nên làm trong khoảng thời gian nào đó, trong giới hạn cho phép.
Một tối muộn, Nhung đã nói với chồng như thế, sau khoảng hơn 1 năm sống cùng mẹ và các chị chồng.
Ai cũng có nhu cầu được khen ngợi, được là phiên bản tốt nhất của chính mình và hoàn hảo trong mắt người khác.
Hay là mình cứ mở lòng thêm một chút, quan tâm thêm một chút, sống chậm lại một chút?
Khi cả hai cùng già đi, những câu chuyện cùng nhau mới là chất keo gắn kết bền chặt, chứ không phải nhan sắc hay tiền bạc.
Tôi có thể tha thứ cho người khác, nhưng lại chẳng thể làm điều đó với mình?
Lựa chọn chia tay là từ phía chị. Chị thấy mình tội lỗi, và chị biết, muốn hết tội, chỉ còn cách vùng thoát khỏi cơn mê.
Nhìn cách chăm con có thể biết người đàn ông đã qua một lần đò có tốt không. Đàn ông tốt thì phụ nữ có thể dựa vào.
Ở đoạn nghe lại ghi âm người mẹ trải lòng, bỗng dưng tôi cũng có một ước ao muốn biết tận sâu trong lòng má có thương anh em tôi không?
Sáng nay, khi làm phép tính nhân đơn giản về kiếp người, cô giật mình hoảng hốt...
“Đàn ông phải tạo được vị thế cho mình, để không ai nói mình sa cơ lỡ bước mà đến ở".