Đột nhiên tôi nghĩ, mạng xã hội nguy hiểm quá, thương chị Trâm lắm, mà cũng tự nhiên lo cho chính mình.
Tôi tin rằng lời yêu nói ra dễ thật đấy, nhưng cần phải được chứng minh bằng năm tháng và hành động...
Ly hôn xong, chị không ngờ mình và nhà chồng vẫn có sự kết nối trân quý, yêu thương.
Mọi niềm đau, nỗi buồn rồi cũng sẽ qua đi. Cuộc sống vẫn tiếp diễn và bàn chân ta làm nhiệm vụ tiến về phía trước…
Mọi chuyện bắt đầu từ ngày vợ tập tành chơi mạng xã hội, rồi tham gia các nhóm “phát triển bản thân, phụ nữ sống chất, đàn bà mạnh mẽ”…
Không còn cảm giác trông ngóng bởi một năm quá nhiều khó khăn nhưng Tết đối với tôi vẫn mang ý nghĩa của sự kỳ vọng mới.
Dù đổ vỡ nhưng tôi vẫn thấy may mắn khi sớm nhận ra bộ mặt thật của người đàn ông đó.
“Em đã nộp đơn rồi” - Vân chìa ra tờ giấy biên nhận của tòa án quận. Chồng nhìn Vân, nhìn tờ giấy, gương mặt rũ xuống...
Quỳnh tuôn hết những ấm ức bấy lâu, rằng cô mệt rồi. Từ nay cô chỉ lo 2 con, phần anh thì tự lo…
Qua cơn bạo bệnh, anh nhận ra đâu mới là thứ cần thiết để có một mái ấm hạnh phúc cho mình.
Đối với tôi, chị là một ngoại lệ. Cách chị đối diện với sóng gió hôn nhân quá ngoạn mục.
Tình cờ, chị biết công ty không hề quy định đi làm ngày thứ Bảy như anh nói. Vậy anh đã đi đâu?
Những tin nhắn đã không chỉ dừng ở giờ hành chính vì cô bắt đầu có những mơ mộng, so sánh khi bên chồng.
Tôi không oán trách, nhưng trong lòng rất hụt hẫng. Xét cho cùng tôi và các con chồng chỉ là “người dưng nước lã” mà thôi.
Ban đầu mấy bà yên tâm khi chồng nhậu gần nhà, không lo tai nạn, không sợ cảnh sát, có say cũng chỉ vài bước chân là vào tới giường...
Sự bền vững của một cuộc hôn nhân được quyết định trong những khoảnh khắc ngắn ngủi - khi chồng và vợ giải quyết những bất đồng.
Phải từ bỏ những điều cũ là điều không dễ dàng, nhưng cũng nhờ vậy mà mới có cơ hội mở ra những điều mới.
Cách hóa giải thực ra rất đơn giản: chồng nói thế nào, hãy hiểu đúng như vậy. Não đàn ông không phức tạp như cảm xúc của chị em chúng ta đâu.
Sau cùng, Thịnh mới ngập ngừng: "Hôm nay tôi đi Cần Giờ, thấy vợ ông đi với một người đàn ông lạ". Nam choáng váng.
Con trai thấy chị chi tiêu thoáng tay thì nghĩ cha mẹ có tiền, có chuyện gì cũng gọi điện nhờ hỗ trợ.
Giờ thì Vân mới hiểu những vết cắt, vết phỏng trên tay anh. Cô chỉ ngạc nhiên là vì sao anh lại giấu cô.
Tôi ước mình luôn được bình an, tĩnh tại, dù để được những chữ đơn giản ấy, tôi phải đủ mạnh mẽ để đối mặt với mọi biến cố.
Chuyện vợ chấp nhận nuôi "con rơi" của chồng không hiếm. Nhưng có thể yêu thương cả "hậu quả" của cơn say nắng thì có lẽ không nhiều.
Vì quá bao bọc, cưng chiều cô con gái rượu, bố luôn can thiệp quá mức vào việc chọn lựa chồng cho con.
“Hãy tưởng tượng sau 5 năm nữa, chuyện này có còn quan trọng với bạn không. Nếu không, hãy quên đi!”.