Tuổi thơ của một đứa trẻ không phải nơi để người lớn thể hiện quyền lực hay giải tỏa những ẩn ức riêng.
Cha mẹ chia tay, chúng tôi sống với bên ngoại và dần dần mất kết nối với bên nội.
Tôi đã là cha của 2 đứa nhỏ tiểu học. Ngồi chuẩn bị tập sách cho con mà lòng tôi bồi hồi.
Bảo vệ trẻ là bảo vệ tương lai của người lớn. Khi một đứa trẻ bị đặt vào trung tâm tuyệt vọng, em sẽ lớn lên với những vết xước vô hình.
Điều anh xem bình thường lại là nỗi đau của má. Đôi lần má giục giã: “Tóc bạc hết rồi con. Bây đâu ở một mình hoài được!”.
Gây áp lực để ba mẹ mau mau mua xe điện không phải là giải pháp hữu hiệu vì tình cảm không hề là một cuộc đua xe.
Các con tôi đã làm kem rồi mang đi bán, gom tiền gửi cho các bạn học sinh nghèo ở một điểm trường xa.
Chăm mẹ già tuổi trăm khi mình cũng đã là người cao tuổi, bác sĩ Thanh Danh tươi cười đáp: “Đừng nghĩ mình là người cao tuổi thì sẽ trẻ thôi!”.
Tôi lớn lên mà chưa một lần nói với ba rằng tôi yêu ông. Điều này trở thành nuối tiếc suốt cuộc đời.
Tân sinh viên học làm sang có thể xuất phát từ sự non nớt, chưa va chạm với cuộc sống và chưa thực sự hiểu được giá trị của đồng tiền.
Tổ quốc có nhiều màu, nhưng màu nào đậm nhất là do tay con tô. Mỗi ngày chọn một việc nhỏ. Nhường ghế cho người già. Nói cảm ơn và xin lỗi...
Khi sợi dây từ nếp nhà nối ra phố phường đã căng đúng, Quốc khánh không chỉ rộn ràng ở quảng trường.
Mẹ là tấm gương sáng để 3 chị em gái chị noi theo, cả trong cách giữ gìn hôn nhân lẫn nuôi dạy con cái.
Giả nghèo là con đường tắt, nhưng chi phí bị tính vào niềm tin. Trẻ cần được lớn lên với năng lực tự chủ, không phải nỗi sợ thiếu thốn.
“Con trai của mẹ hãy nhớ, con không chỉ là cục vàng trong mắt ba mẹ mà còn là người anh tuyệt vời nhất của em bé”.
Vợ chồng tôi lựa chọn và thống nhất cách dạy con: chấp nhận để con sai, rồi con tự đúc rút kinh nghiệm từ trải nghiệm của chính con.
Mong các em luôn đến trường trong tâm thế vui vẻ, háo hức, học vì đam mê và năng lực thực sự chứ không phải vì sự hãnh diện của người lớn.
Cuộc sống hiện nay khá đủ đầy nên trẻ thường không cảm nhận được từ đâu, do ai mà có những điều đó.
Vun đắp tình yêu Tổ quốc cho con không chỉ từ những trang sách, mà còn từ những câu chuyện gia đình, những chuyến đi, và cả những bài hát ru.
Đừng để bạn ấy biến chiều cao của cháu thành nỗi ám ảnh của bạn ấy.
Bao nhiêu bậc cha mẹ trong guồng quay của cuộc sống đang cảm thấy lạc mất con mình?
Cuộc sống ngăn nắp không bắt đầu từ bảng phân công hay áp lực dọn dẹp. Nó khởi đầu từ sự thay đổi của 1 người, rồi lan sang những người khác.
Tôi hiểu rằng bên cạnh việc được hưởng hào quang và danh tiếng của mẹ, việc chịu áp lực là điều hiển nhiên.
Làm sao để trẻ phát triển toàn diện, không sa ngã khi gia đình có điều kiện kinh tế. Đó là một "nghệ thuật" cần sự tinh tế, khéo léo.
Cha mẹ có thể tạo ra vạch đích thuận lợi, nhưng con đường tương lai tùy thuộc rất nhiều vào cách giáo dục của gia đình và bản lĩnh người trong cuộc.