PNO - Nhiều bậc phụ huynh, đặc biệt là người mẹ, rơi vào tình trạng mệt mỏi, áp lực, kiệt sức trên hành trình nuôi dạy con cái. Tuy nhiên, hội chứng này chưa được phổ biến khiến nhiều người không nhận ra tình trạng của mình, dẫn tới nhiều hệ lụy nguy hiểm.
| Chia sẻ bài viết: |
Hồng Hà 12-11-2025 11:09:32
Đúng vậy, trước đây mình cũng sinh 2 con liên tục ( cách nhau 2 năm) là một người có khả năng vượt khó, vượt khổ tốt mà mình còn kiệt sức đến đờ cả người ra. Tí thì trầm cảm đó ạ. Nên mọi người trong nhà cần chia sẻ giúp sức cho phụ nữ khi sinh là rất cần thiết.
Chính kiến 11-11-2025 14:02:05
Ngày nay nuôi con quá cẩn thận, cầu toàn, sáng chảnh cho bằng người nên bố mẹ mới khổ. XH xưa chiến tranh bom đạn, lấy đâu thời gian tắm cho con mỗi ngày, ăn, ngủ, chơi, uống vitamin....đúng loại...Sao con cái vẫn nên người, thành tài và rất con người chứ ko là những sản phẩm dựa dẫm, ăn bám như bây giờ !! Tiên trách kỷ,...nên nhìn mà sửa và tôn vinh những người mẹ quê nuôi 10-12 đứa con không nghề gì cụ thể ngoài ....làm nông ở quê.
Hôm nay, trong một ngày tâm trạng không vui, tôi đã dừng lại, hỏi mua chậu cúc như mua cả niềm vui, tinh thần lạc quan của anh bán hoa nghèo.
Chị luôn có nỗi mặc cảm khi ai đó hỏi “chồng làm việc gì?”. Nỗi mặc cảm ấy lớn dần theo thời gian...
Phải chăng bao năm nay tôi đã trang trí cho cuộc hôn nhân của mình trong tâm thế làm cho có, cho xong?
Có những em bé đến với cha mẹ đầy bất ngờ nhưng lại trở thành sợi dây gắn kết gia đình thêm bền chặt.
Nhìn con trầm trồ thán phục, tôi nhớ về mùa Giáng sinh thơ ấu của mình, cũng từng tự hào về ba với ánh mắt lấp lánh như vậy.
Cái lạnh làm tôi nhớ về những đêm Noel xưa, khi cả nhà quây quần bên nhau thật ấm áp như có một ngọn lửa nhỏ trong lòng.
Mùa lễ tết năm nay, một số gia đình chọn cách trang trí nhà cửa bằng vật liệu sẵn có, ưu tiên chất liệu bền vững, thân thiện môi trường.
Thời bây giờ, chạy khắp Sài Gòn cũng khó kiếm ra một quầy bán thiệp viết tay.
Có bao giờ chúng ta chậm lại một chút để nhìn sâu vào đôi mắt mệt mỏi vì thiếu ngủ, tâm trí lo âu vì bài vở của những đứa trẻ?
Nghiện thông tin độc hại, content rác, bạn gái đâm buồn chán, căng thẳng, dễ cáu gắt và yêu mất vui. Thải độc mạng xã hội bằng cách nào?
Có những khoản nợ không chỉ nằm trong sổ sách mà mắc kẹt ở cổ họng người đi đòi.
Nhiều bậc cha mẹ thiếu đi những phút giây trò chuyện, vui chơi cùng con - điều tưởng chừng giản dị nhưng ngày càng trở nên xa xỉ.
Nhiều phụ nữ có học thức, có công việc, có ước mơ đã rời bỏ tất cả để ở nhà với niềm tin đó là cách họ yêu thương.
Chữ hiếu là cái ôm nhẹ khi ba mỏi mệt, ly nước ấm mang cho mẹ lúc đêm khuya hay ánh mắt luôn dõi theo mỗi lần cùng ba đến bệnh viện...
Niềm vui của trẻ con làng chài chỉ gói gọn trong những món đồ đơn giản do biển cả hào phóng ban tặng, không cầu kỳ, chẳng xa hoa.
Nhìn con háo hức chọn chỗ ngồi, mắt mở to dõi theo từng động tác khó của các nghệ sĩ xiếc trên sân khấu, tôi như gặp lại chính mình.
Họ cho rằng khi làm việc, học tập ở quán cà phê, họ bớt cô đơn. Đó là một dạng áp lực tích cực.
Đời người, suy cho cùng, cũng chỉ là những chuyến đi, để rồi ngoảnh lại thấy thứ còn lại duy nhất là tình thương mình đã gieo vào tim ai đó.