Hẳn hai ông bố đang bầm gan tím ruột. Ông thì tức vì đứa con “hồn nhiên như cô tiên”, ông thì tức vì bản thân đang đối diện với án tử mà con gái lại phủi tay: “chúng ta không thuộc về nhau”.
Bận đến mức biến chúng ta trở thành những người lạnh lùng, không còn thời gian quan tâm người thân thì liệu việc quay cuồng làm việc, kiếm tiền kia có ý nghĩa gì không?
Tôi nghĩ, anh trai mất đi, nhưng có hai đứa cháu. Nhờ có số tiền bán đất của tôi mà chị dâu quay về nuôi con, nếu không chúng nó bơ vơ, tôi cũng không thể yên lành.
Mới 5 năm nghỉ hưu, mà nhìn chị “tàn” quá, “tàn” vì giữ cháu. Chị tỏ vẻ “bận bịu mà hạnh phúc”, chị kể những mặt có lợi, những niềm vui khi giữ cháu. Nhưng...
Chia đất đai sao cho công bằng, để đứa này không hậm hực với đứa khác thật khó. Bà Hoà đau khổ nghĩ: 'Giá như mình không có của nả gì để lại cho con, có khi đỡ lo chúng thù hằn, chém giết nhau".
Nghỉ lễ, ăn nhậu và khui bia trúng thưởng. Tưởng đâu là chuyện may, chuyên vui, mà lại xảy ra bất đồng, tranh giành dữ dội. Sau lần đó, không còn một cuộc gặp mặt nào của nhóm bạn đã từng thân thiết...
Buổi trưa hát “Đắp mộ cuộc tình” thì về đêm hàng xóm sẽ bật nhạc remix hết cỡ để hát “Bạc trắng tình đời”. Cuộc “tra tấn” hôm qua kéo dài hơn 10 tiếng đồng hồ khiến cả gia đình tôi khốn khổ.
“Trời, ba mào đầu dài quá!” - chị hai nhắn vào nhóm riêng của mấy chị em, dù tức cười nhưng mặt đứa nào cũng cố ra vẻ nghiêm túc, lòng xúc động với những điều ba nói nhưng cũng không biểu lộ...
Tôi nói: “Anh đã đặt phòng trả trước hết rồi, em không đi thì phí”. Vợ thản nhiên: “Em cũng đặt vé máy bay rồi, ba cha con cứ ra resort, tận hưởng kỳ nghỉ lễ, việc ai người ấy tính cho khoẻ”.
Đàn bà lái xe là “ngon lành cành đào”, sở hữu được ô tô là dữ dội lắm, có thể vênh mặt với đời rằng ta đây cá tính. Ta là phụ nữ, ta có quyền… đi hỗn, đố ai dám làm gì mình!
Từ ngày đổi căn nhà khang trang hơn, ngôi nhà tôi thành chỗ họp mặt gia đình, dòng họ, nơi chén chú chén anh mỗi kỳ nghỉ lễ.
Mỗi người có một hoàn cảnh, điều kiện sống, khả năng chịu đựng, năng lực vượt qua bi kịch khác nhau. Những gì người ngoài thấy chỉ là bề nổi, chỉ người trong cuộc mới hiểu rõ điều gì cần làm nhất...
Nguyễn Văn Vinh ở thôn Động Giã (xã Đỗ Động, huyện Thanh Oai, Hà Nội) được gọi là Vinh Nát. Hơn bốn mươi tuổi, vẫn bị thôn xóm gọi là “thằng”, nhưng anh Vinh chẳng quan tâm.
Khi cả nhà cùng quây quần bên những thức ăn nóng hổi, mẹ lại lật đật lấy trong tủ lạnh ra bịch bún tươi với chén cá kho hôm trước, nói: “Cái này mà không ăn ngay khéo hỏng mất”.
Sau lần ly hôn đầu, dượng không chỉ đánh vợ mà... dọa giết. Cái cảm giác nửa đêm bị chồng kề dao vào cổ nói sẽ giết cả mẹ lẫn con, giết cả nhà ngoại, ai chẳng khiếp.
Ngọc đã ngốn không biết bao nhiêu tiền để du học từ Á sang Âu, từ Âu qua Mỹ. Bạn bè đi làm lấy chồng sinh con từ đời nào, Ngọc vẫn chỉ thích học. Mẹ cô thì đang ôm một nỗi khổ chẳng giống ai.
Giờ đây phải chấp nhận sống cùng người mẹ già lẩn thẩn chậm chạp, thật đúng là bi kịch! Tôi trút đổ bực bội đó lên má tôi. Những lúc như thế, bà chỉ ngơ ngác nhìn tôi…
Tất cả tá hỏa khi biết chị đang có chồng. Chồng chị đang sống với vợ bé...
Có lúc, đang nhập viện vì động thai, thấy má gọi, Thương như vơ được chiếc phao cứu sinh vì má có kinh nghiệm năm lần vượt cạn. Nhưng, cuộc gọi ráo hoảnh khi bên kia chẳng cần mào đầu...
“Ba, tiền để làm giỗ má nè!”, Hồng hí hửng đưa tiền cho ba thì nhận được gáo nước lạnh: “Mày lấy đâu ra tiền, mày đi làm gái thì có”. Giọng ba lè nhè thật ghê sợ. Hồng rùng mình vì câu nói ấy.
Nhiều chị em cùng cảnh đã đồng cảm khi cô diễn viên Goo Hye Sun yêu cầu Ahn Jae Hyun : "Cũng giống như khi anh đã thuyết phục mẹ để chúng ta kết hôn, hãy có trách nhiệm và thuyết phục bà về chuyện ly hôn đi".
Dung bị rơi vào trạng thái mất sạch cảm xúc hơn một năm nay. Nếu có ai đó chợt hỏi, bây giờ chị thích nhất được làm việc gì, hoặc hưởng thụ gì, chị sẽ đần cả người ra vì thực sự không có câu trả lời.
Ba mươi lăm tuổi, con vẫn chưa tìm cho ba mẹ một nàng dâu, dù ba mẹ vẫn luôn nhắc rằng: “Hãy chọn người con yêu, chọn vợ cho con, chớ không phải chọn dâu cho ba mẹ”.
Từ lúc chồng tôi bị tai nạn, đêm nào mẹ tôi cũng cầm điện thoại xem các thầy bói mạng livestream. Thầy nói gì bà nghe nấy, hậu quả là căn nhà của vợ chồng tôi đã bị xới tung lên.
Nhiều khi tuyệt vọng quá, tôi không ngăn được mình tự hỏi tại sao con trai tôi lại quen biết cô gái này? Vô lễ, hung hăng và bạo lực, con dâu tôi đến từ một thế giới khác.