Con dâu à, giờ đây mẹ đã có cái nhìn khác về con. Mẹ đã hiểu con nên sẽ xem con như con gái của mẹ. Con cho mẹ xin lỗi về những gì đã qua. Tha thứ cho mẹ nhé con!
Bạn bè xoa dịu chị rằng, dâu chịu ở với mẹ chồng là quý rồi. Tụi nó bây giờ công việc ổn định, thừa sức ra riêng. Con người ta, không tự do đã là một thiệt thòi..
Vì câu nói: “Tụi bây chăm tao ít tháng nữa, khi tao chết thì có miếng đất ở ngoại ô” mà anh em trong nhà tranh giành nhau từng mét một.
Khi tôi còn nhỏ, vì nhà nghèo không thể thường xuyên mua rau quả ngoài chợ, mẹ chọn cách trồng rau trong vườn. Mẹ bảo rau vườn nhà sạch sẽ, hễ muốn ăn cầm rổ ra vườn hái ù một cái là đã có ngay để xào nấu.
Những người làm nhiều thường lại hay nói nhiều, có thể vì bản thân họ ức chế không thể giải tỏa, nên việc cằn nhằn như cơm bữa khiến không khí trong nhà có vẻ ngột ngạt
Không có người phụ nữ nào cảm thấy vui khi mất hai tiếng đồng hồ đi chợ nấu nướng, để rồi nhìn chồng con ăn cho xong bữa chỉ trong vòng vài mươi phút.
Ba đứa con dâu, thi thoảng gọi về mắng vốn con trai bà. Trong vòng mười ngày, bà đã nhận ba tin không vui.
Vợ tôi có một hội chị em bạn thân thiết gồm năm người, thân đến mức "con chấy cắn đôi", chuyện nhà này, chuyện nhà kia trong nhóm ai cũng tỏ tường
Đọc tin thời sự gần đây, thấy bàng hoàng vì người ta có thể vì mảnh đất, miếng vườn mà giết chính anh chị em ruột của mình. Tất đất tất vàng, vì vậy người ta không dễ dàng bỏ qua, bất kể tình thâm máu mủ.
Cha mẹ dđi làm ăn xa, không chỉ ông bà chịu cái gánh quá nặng khi 'nuôi con mọn', lũ trẻ cũng thiệt thòi đủ đường. Đã có những sai lầm trong nuôi dạy không thể sửa...
Mày mò mãi rồi cũng đến ngày mẹ tuyên bố chính thức “khai trương”, ra lò mẻ bánh bò đầu tiên. Cả nhà hồi hộp căng mắt chờ thưởng thức.
Đọc những bình luận lạnh lùng, tôi thấy sợ hãi. Có thể chia sẻ hoàn cảnh kẻ sát nhân, nhưng việc giết người là không thể biện minh, bằng bất cứ cách nào.
Tình yêu của ông bà ngoại của tôi chắc thuộc vào hàng hi hữu. Đúng nghĩa nắm tay nhau cùng sống đến đầu bạc răng long, yêu thương chăm sóc nhau, từ góc bếp chăm đi...
Em gái giãy nảy phản đối, nói mẹ già rồi còn lấy chồng gì nữa. Chưa kể, mẹ có nhà, có xe, có tiền dưỡng già, có khi người ta nhắm vào tài sản của mẹ. Rồi liệu mẹ có thành Osin hầu hạ người ta hay không?
Ngẫm lại các vụ án xảy ra gần đây liên quan đến xung đột của anh em ruột trong gia đình thì ranh giới giữa tiền và tình nghĩa rất mong manh...
Lấy hết can đảm, chị gọi điện về cho má, ngập ngừng: “Má, giờ nếu con ly hôn, má có sốc không?”.
Nhớ quê là nỗi nhớ rất khó tả. Nhớ từ ngọn gió đêm, nhớ cơn mưa rào, hay đôi khi chỉ một tiếng sấm xẹt ngang giữa trời chiều cũng kéo theo bao cảm xúc nôn nao...
Hoàng tử William và Harry từng được xem là hình mẫu lý tưởng về tình cảm anh em bền chặt. Thế nhưng mọi chuyện đã thay đổi kể từ khi Harry kết hôn với Meghan...
Trung thu vốn dành cho thiếu nhi, nhưng cũng là dịp người lớn hồi tưởng lại tuổi thơ. Những ngày này, kỷ niệm về tuổi thơ trong tôi ùa về, êm ái và ấm như ánh đèn hạt bưởi Trung thu xưa...
Con bé 5 tuổi hỏi mẹ, lồng đèn là gì ? Trung thu ra sao? Lúc ở Việt Nam con còn bé quá, chưa cảm nhận được thế nào là Trung thu...
Sống xa một chút lại tình cảm, mỗi lần gặp, anh chị em tay bắt mặt mừng. Còn bây giờ chạm mặt nhau hàng ngày, thêm dâu rể cùng đám con cháu, dễ gì không nảy sinh mâu thuẫn. Cuối cùng là ai cũng mệt mỏi...
Mẹ chồng là tác nhân để cuộc ly hôn của chị diễn ra nhanh hơn. Bà lại ra sức giúp chồng chị vốn làm ăn, cưới cho anh cô vợ mới trẻ đẹp. Chị có thể nói gì tốt đẹp với con về bà nội đây?
Từ ngày bà An vào chăm cháu, bà chưa thấy con dâu đi chợ được bữa nào. Cơm nước xong xuôi cô ôm điện thoại tới khi đi ngủ. Bà dọn dẹp, rửa chén bát luôn tay chân, hệt như một Osin.
Mợ Hai quá trẻ khi cậu tôi mất. Vậy mà mợ cứ đi về giữa hai nhà mà không có một danh phận. Người ngoài thì ngầm hiểu mợ là con dâu “hụt” của nhà ngoại.
Từ các vết xước nhỏ nhất cho đến “một cuộc chiến lớn” đều thấp thoáng bóng dáng của các nạn nhân bé nhỏ.