PNO - Những cô gái ngoài 30, không yêu đương hẹn hò và không hoặc chưa muốn kết hôn ở thời đại bây giờ không hiếm. Tuy nhiên, ở những làng quê vùng sâu vùng xa miền Trung, những cô gái này luôn được xem là “dũng cảm”.
Chia sẻ bài viết: |
Lê Ngọc 10-11-2022 08:17:03
Nhà là nơi để về khi bị bầm dập vì phong ba bão táp ngoài xã hội. Cha mẹ là nơi để con dựa vào khi uất ức, đau khổ. Nhưng có những người cha, người mẹ vinh vào thuần phong mỹ tục, đạo đức văn hoá hay mặt mũi của gia đình mà bất ép con phải gồng mình chịu đựng những buồn đau, tủi nhục cả thể xác lẫn tinh thần đó. Tôi không hiểu được con mình mang nặng đẻ đau mà để người khác hành hạ, họ không biết đau lòng hay thương xót con hay sao nữa. Nếu chẳng may con cái bị trầm cảm dẫn đến việc nhảy sông, nhảy lầu thì lúc đó đạo đức, thuần phong hay mặt mũi gđ có làm con họ sống lại được hay không. Tôi không cổ súy việc li hôn, nhưng nếu cuộc hôn nhân đáng trân trọng thì cố gắng vun đắp, nếu sống như địa ngục thì hãy giải thoát cho nhau, tại sao phải lấy quyền cha mẹ bắt ép con cái chịu đựng. Tôi đã thấy vài trường hợp như thế xung quanh tôi. Thật buồn cho sự đời.
Jennynguyen 07-11-2022 14:47:58
Bài viết rất hay. Tôi có người nhà có một người chồng vô dụng và ích kỷ. Anh ta chẳng thèm làm gì cả. Đi làm tiền mình anh ta tiêu. Cha mẹ anh ta và cha mẹ vợ con cái... đều do vợ anh ta lo. Mọi việc hư hỏng sửa chữa trong nhà đều do vợ anh ta lo. Lại còn trăng hoa gái gú! Anh ta không sợ bị vợ bỏ vì cha mẹ vợ không cho con gái ly hôn sợ mất mặt với họ hàng lối xóm. Này khi ông ngoại qua đời, hai đứa con cô ấy muốn mẹ ly hôn để mẹ được đi du lịch và sống vui vẻ. Cha chúng lúc đó vẫn đang sống với bồ nhí, đã về nhà chửi chúng một trận, đòi chia nửa căn nhà. May quá con cái đã lớn nên chúng đã xoay xở chuyển toàn bộ nhà cửa sang tên chúng. Và cha chúng ta đi tay trắng. Giờ cô ấy cười nói vui vẻ hạnh phúc vì được con cái thương yêu. Cha mẹ nhiều khi ép buộc con cái làm những việc mà họ muốn. Bất chấp điều đó có làm con họ đau khổ.
Món ăn trong những ngày khốn khó, khi mâm cơm không có gì ngoài chén nước tương trộn với ít tóp mỡ béo giòn.
Nơi lò gạch cũ ấy có chiếc bánh trung thu làm từ đất sét không bao giờ hư hao qua bao mùa trăng tỏ.
Sau khi kết hôn, cô ấy dường như trở thành con người khác, mọi quyết định đều chuyển sang hỏi ý chồng mới có thể yên tâm.
Thời nay, không ít cụ già đã đổi sang thói quen mới: sáng lướt TikTok, trưa quay trend (xu hướng), tối cày video “cho biết thế giới đang làm gì”.
Lễ Vow có nguồn gốc từ phương Tây và dần trở thành một hoạt động ý nghĩa dành cho cô dâu chú rể để trao lời cam kết đến nhau.
Món bánh ấy tự bao giờ đã trở thành sợi dây vô hình kết nối tình thân trong gia đình tôi mỗi độ thu về.
Mẹ thương em trai, mặc định rằng con mình sẽ lép vế trước vợ, bị vợ “lấn lướt”, nhưng mẹ lại sợ con gái thua thiệt với bên chồng.
Từ cuộc gặp tình cờ, chỉ sau vài tháng tìm hiểu, tôi đã có người vợ tuyệt vời…
Với họ, tình yêu không hoa mộng, cũng chẳng mong chờ một ngày mai hoàn hảo, chỉ cần đủ chân thành để cùng nhau tiếp tục duy trì sự sống.
Mẹ cho đi du học từ quá sớm, thằng bé khóc nức nở vì hoang mang. Chị Hồng thì ngược lại, hớn hở nghĩ tương lai màu hồng đang chờ đón con.
Trong tâm thức mỗi người, chiếc thúng chai đơn sơ chính là biểu tượng riêng của làng chài Cửa Bé quê tôi.
50 bài viết, ý kiến được chọn đăng đem đến những góc nhìn phác họa chân dung và tính cách của đàn ông thời đại số.
Điều làm nên hình mẫu không nằm trên làn da, mà ở trong trái tim và những việc làm cụ thể mỗi ngày.
Tiếng gọi vang khắp xóm mỗi buổi chiều khi tôi còn nhỏ, giờ nghe lại trong ký ức, thấy lòng mình nao nao.
Làm sao để các bạn gái trẻ vừa giữ được nét hồn nhiên vừa chăm sóc sức khỏe đúng cách?
Hình thức không nói lên sức mạnh đàn ông. Sự mạnh mẽ nằm ở giá trị thật mỗi người cống hiến.
Khách đến phải đi kèm trẻ em; không nhận “khách không dẫn theo trẻ em vì đây là nơi trở về tuổi thơ”.
Các quý ông có đặt tâm tư vào đồ thị hạnh phúc gia đình mình hay không và đã góp những viên gạch nào để xây tổ ấm?