PNO - Những cô gái ngoài 30, không yêu đương hẹn hò và không hoặc chưa muốn kết hôn ở thời đại bây giờ không hiếm. Tuy nhiên, ở những làng quê vùng sâu vùng xa miền Trung, những cô gái này luôn được xem là “dũng cảm”.
| Chia sẻ bài viết: |
Lê Ngọc 10-11-2022 08:17:03
Nhà là nơi để về khi bị bầm dập vì phong ba bão táp ngoài xã hội. Cha mẹ là nơi để con dựa vào khi uất ức, đau khổ. Nhưng có những người cha, người mẹ vinh vào thuần phong mỹ tục, đạo đức văn hoá hay mặt mũi của gia đình mà bất ép con phải gồng mình chịu đựng những buồn đau, tủi nhục cả thể xác lẫn tinh thần đó. Tôi không hiểu được con mình mang nặng đẻ đau mà để người khác hành hạ, họ không biết đau lòng hay thương xót con hay sao nữa. Nếu chẳng may con cái bị trầm cảm dẫn đến việc nhảy sông, nhảy lầu thì lúc đó đạo đức, thuần phong hay mặt mũi gđ có làm con họ sống lại được hay không. Tôi không cổ súy việc li hôn, nhưng nếu cuộc hôn nhân đáng trân trọng thì cố gắng vun đắp, nếu sống như địa ngục thì hãy giải thoát cho nhau, tại sao phải lấy quyền cha mẹ bắt ép con cái chịu đựng. Tôi đã thấy vài trường hợp như thế xung quanh tôi. Thật buồn cho sự đời.
Jennynguyen 07-11-2022 14:47:58
Bài viết rất hay. Tôi có người nhà có một người chồng vô dụng và ích kỷ. Anh ta chẳng thèm làm gì cả. Đi làm tiền mình anh ta tiêu. Cha mẹ anh ta và cha mẹ vợ con cái... đều do vợ anh ta lo. Mọi việc hư hỏng sửa chữa trong nhà đều do vợ anh ta lo. Lại còn trăng hoa gái gú! Anh ta không sợ bị vợ bỏ vì cha mẹ vợ không cho con gái ly hôn sợ mất mặt với họ hàng lối xóm. Này khi ông ngoại qua đời, hai đứa con cô ấy muốn mẹ ly hôn để mẹ được đi du lịch và sống vui vẻ. Cha chúng lúc đó vẫn đang sống với bồ nhí, đã về nhà chửi chúng một trận, đòi chia nửa căn nhà. May quá con cái đã lớn nên chúng đã xoay xở chuyển toàn bộ nhà cửa sang tên chúng. Và cha chúng ta đi tay trắng. Giờ cô ấy cười nói vui vẻ hạnh phúc vì được con cái thương yêu. Cha mẹ nhiều khi ép buộc con cái làm những việc mà họ muốn. Bất chấp điều đó có làm con họ đau khổ.
Phụ nữ dù mạnh mẽ đến đâu vẫn khao khát một bóng tùng che chở. Khi chẳng có cây cao để nương tựa, họ buộc phải tự che mưa nắng cho mình.
Trẻ nhỏ bây giờ tính toán quá sớm. Nhiều sinh viên sẵn sàng dối lừa cha mẹ về mức đóng học phí để mua sắm. Chúng học điều đó từ đâu?
Chúng tôi từng nói với nhau và với các con rằng: “Bữa tối là bữa ăn cho gia đình, phải cùng nhau ăn cơm”.
Trong ký ức tôi, lò nổ cốm của ông Tư bên kia sông luôn là điểm hẹn hấp dẫn, nhất là vào mùa cuối năm.
Khoảnh khắc bất chợt này, tôi nhớ lại thanh xuân của mình, những va vấp, những nuối tiếc...
Hoa giấy với người dân miền biển là biểu tượng của sức sống bền bỉ, vươn mình.
Nhiều bi kịch gia đình đã xảy ra không phải vì con người hết yêu thương nhau mà vì sự thiếu hiểu biết pháp luật.
Vụ án chủ nhà 3 lần đầu độc người giúp việc bằng thạch tín đang gây xôn xao dư luận. Giúp việc nhà trở thành nghề rất nguy hiểm.
Đôi khi con cháu chỉ chú trọng trông coi, chăm sóc sức khỏe hay chu cấp tiền bạc mà bỏ qua chăm sóc tinh thần nguời cao tuổi.
Chỉ một câu khen ngợi của cô Thắm mà nét mặt ba rạng rỡ như trẻ ra cả chục tuổi. Tiên ít khi nhìn thấy nét mặt tươi tắn ấy của ba.
Đàn ông ốm nghén liên quan tới mối liên kết giữa em bé trong bụng mẹ. Họ cảm nhận trách nhiệm và lo lắng quá mức.
Nếu để anh cảm thấy mình là người duy nhất phải hy sinh cho em thì vô tình hình thành suy nghĩ rằng em ra đời là một... mối họa cho mình.
Doanh nhân Huỳnh Thanh Vạn đã trò chuyện không phải về những thành công anh chinh phục mà là cách anh nâng niu và gìn giữ gia đình.
Chỉ những xót xa, đau lòng, yêu thương, đùm bọc nhau mới có thể dìu con người đi bao khốn khó.
Con cái là “của để dành”, là “gói bảo hiểm”, nhưng trên thực tế, người già vẫn gặp nhiều rào cản trong việc tiếp nhận sự chăm sóc, phụng dưỡng này.
Nếu một ngày, thành phố chúng tôi đang sống đối mặt với bão, lũ, lụt, liệu chúng tôi sẽ đối mặt thế nào?
Bao đời nay, khúc ruột miền Trung vẫn chưa thôi gánh chịu nhọc nhằn bão lũ.
Bí quyết phác họa một tuổi già an nhiên, viên mãn của chuyên gia tâm lý Hồ Thị Tuyết Mai sẽ đem đến cho độc giả nhiều điều bổ ích.