PNO - Chúng ta không thể mưu cầu mẹ chồng yêu mình như mẹ ruột. Dù đúng hay sai, mẹ chồng sẽ luôn đứng về phía con trai của bà. Điều đó là hiển nhiên, không có gì lạ, càng chẳng nên thất vọng hay đổ vỡ.
| Chia sẻ bài viết: |
Nguyễn Hoa 13-07-2024 19:25:36
Tôi là một phụ nữ 70 tuổi, có nghĩa cũng đã từng làm dâu và giờ làm mẹ chồng. Mong mẹ chồng thương mình như con ruột ta nên đặt lại vấn đề: mình có thương mẹ chồng như mẹ ruột chưa? Câu trả lời là không thể vì mối quan hệ giữa hai bên do người thứ ba đem lại đó là chồng mình. Muốn thắt chặt mối quan hệ phải trải qua nhiều thử thách... Vậy ban đầu chỉ cần sống biết điều với nhau là đủ, qua thời gian tình cảm mới nảy sinh. Như tôi, sau khi làm dâu gần 50 năm ( dù không ở chung ngày nào nhưng mấy chục năm vẫn so sánh dâu này với dâu kia chủ yếu do địa vị và tiền bạc). Chỉ sau này, khi bố mẹ chồng đã mất mấy cô em chồng mới kết luận " Chỉ có chị là dâu của ba mẹ". Thế nên, cả hai bên, mẹ chồng và nàng dâu, cùng nhau xây đắp mối quan hệ. Cần phải hiểu nhau vì có hiểu mới có thương. Nhưng trước hết là mẹ chồng phải biết bao dung từ đó mới có mối quan hệ tốt. Tuy nhiên, thường hay quan niệm " sinh con cho nhà chồng ". Tôi không chấp nhận quan điểm này. Chuyện kết hôn và sinh con, nuôi con như thế nào là chuyện của hai người, không liên quan đến ai cả. Thậm chí không muốn sinh cũng chẳng sao, cảm thấy hạnh phúc là OK. Với tôi, không thấy cần phải có người nối dõi tông đường. Chết đem thiêu rồi rải tro ra biển. Khi còn sống, con cái chăm sóc tốt mới quý, chứ chết rồi, đám giỗ cho lớn chỉ để ăn với nhau thôi, có khi vợ nó còn kể lễ đám giỗ cha mẹ hết bao nhiêu tiền nữa, đúng là nhắm mắt không yên.
Lien1983@ 11-07-2024 23:20:34
Bài viết sâu sắc lắm. Rất hay, mong ai có con gái nên đọc được bài này. Cảm ơn tác giả.
Nghiện thông tin độc hại, content rác, bạn gái đâm buồn chán, căng thẳng, dễ cáu gắt và yêu mất vui. Thải độc mạng xã hội bằng cách nào?
Có những khoản nợ không chỉ nằm trong sổ sách mà mắc kẹt ở cổ họng người đi đòi.
Nhiều bậc cha mẹ thiếu đi những phút giây trò chuyện, vui chơi cùng con - điều tưởng chừng giản dị nhưng ngày càng trở nên xa xỉ.
Nhiều phụ nữ có học thức, có công việc, có ước mơ đã rời bỏ tất cả để ở nhà với niềm tin đó là cách họ yêu thương.
Chữ hiếu là cái ôm nhẹ khi ba mỏi mệt, ly nước ấm mang cho mẹ lúc đêm khuya hay ánh mắt luôn dõi theo mỗi lần cùng ba đến bệnh viện...
Niềm vui của trẻ con làng chài chỉ gói gọn trong những món đồ đơn giản do biển cả hào phóng ban tặng, không cầu kỳ, chẳng xa hoa.
Nhìn con háo hức chọn chỗ ngồi, mắt mở to dõi theo từng động tác khó của các nghệ sĩ xiếc trên sân khấu, tôi như gặp lại chính mình.
Họ cho rằng khi làm việc, học tập ở quán cà phê, họ bớt cô đơn. Đó là một dạng áp lực tích cực.
Đời người, suy cho cùng, cũng chỉ là những chuyến đi, để rồi ngoảnh lại thấy thứ còn lại duy nhất là tình thương mình đã gieo vào tim ai đó.
Để nghị định 282/2025/NĐ - CP thực sự là một công cụ ngăn chặn bạo lực gia đình thì cần đặt ra những giải pháp mang tính khả thi cao.
Cha mẹ nên hạn chế lượng tin tức con và gia đình xem; đồng thời tăng các hoạt động giúp con cảm thấy an toàn và vững vàng hơn.
Chỉ với 500.000 đồng cho việc mua thực phẩm nấu ăn suốt tuần, bà nội trợ đã dùng bí quyết riêng để thu xếp ổn thỏa.
Thiên tai, địch họa là cơn ác mộng với bất kỳ ai nhưng mức độ tổn thương lại khác nhau tùy theo tác động và khả năng chịu đựng của mỗi người.
“Khi bị bạo lực gia đình lần thứ nhất, bạn là nạn nhân; còn từ lần thứ hai, bạn chính là... đồng phạm”.
Trong nhiều thập niên qua, cộng đồng quốc tế đã coi việc chăm sóc sức khỏe tinh thần sau thảm họa là yêu cầu song hành với phục hồi vật chất.
Nhiều ngày trôi qua sau trận lũ lụt lịch sử ở các tỉnh miền Trung nhưng người trong cuộc vẫn chưa quên được cảm giác lo sợ, bất an…
Từ hôm nay, 15/12, Nghị định 282/2025/NĐ-CP có hiệu lực thi hành.
Nhiều bữa cô ấy vắng nhà, bố con tôi đưa nhau đi ăn hàng, nhưng ra về phải dặn nhau “tuyệt đối không được hé răng để mẹ biết”.