"Ngày xưa cha ông mình đổ xương máu, giờ thời bình, con chỉ cần… “đổ mồ hôi” để học hành, sau này xây dựng quê hương..."
Thi thoảng, tôi bày biện lục bình, dâm bụt, hoa dại hái bên đường rồi cùng con chơi trò bán bánh mì giả bộ.
Tôi nóng nảy, tôi sai lầm, tôi buồn bã, tôi vui sướng. Và buồn vui ấy chỉ thỉnh thoảng mới có thể chia sẻ cùng cha.
Chỉ đến khi những đứa trẻ lần lượt chọn cách rời bỏ thế giới này, những bậc làm cha mẹ mới giật mình tự hỏi: vì đâu?
Dù cuộc sống có lúc thăng trầm, anh luôn giữ vững nguyên tắc: không để khó khăn ảnh hưởng đến con.
Ba tôi - người trong bức ảnh cũ mà tôi luôn cẩn thận giữ gìn - là một trong 4.234 tù nhân chính trị từng bị giam giữ tại Côn Đảo.
Trong những dịp lễ tết, các giáo viên dạy trẻ làm thiệp, lọ hoa, mô hình… tùy theo sự sáng tạo của mỗi cá nhân
Khi một người mẹ tự biết bản thân không hoàn hảo, họ sẽ tạo ra một môi trường dễ tha thứ hơn cho con và cho chính mình.
“Tự lập" nên hiểu là không phụ thuộc, dựa dẫm vào nhau thái quá, chứ không phải kiểu mạnh ai nấy sống và có phần lạnh lùng, vô cảm.
Góc học tập của con là một chiến trường, nơi mẹ con vật lộn với con số, con chữ vì con bị khuyết tật trí tuệ, không tiếp thu được.
Thì ra bí quyết để có những đứa con ngoan đôi khi chỉ là… mặc kệ chúng tự do phát triển.
Ông viết lời cảm ơn xa lạ và nhức nhối: "Cảm ơn thí chủ giúp đỡ kẻ nghèo hèn suốt thời gian qua. Kẻ cơ nhỡ này không bao giờ quên ơn..."
Tình mẫu tử là điều kỳ diệu quyết định sự sống còn của nhân loại, tuyệt đối không thể hoài nghi.
Khi công nghệ ngày càng chiếm lĩnh cuộc sống, việc sử dụng điện thoại quá mức đã trở thành một thói quen khó bỏ của nhiều người, từ già đến trẻ.
Bạn gái của con ngoan hiền, học vững trong lớp, tính tình dễ chịu, nhưng độ “hóng biến” vào loại cực cao.
Hình ảnh cô bé thui thủi năm xưa luôn khiến chị nặng lòng mỗi khi nghĩ đến.
Trải qua hơn 40 năm, tiếng võng cứ kẽo cà kẽo kẹt trong tâm trí Khang mỗi khi nghĩ về ba…
Biết là bất tiện nhưng muốn con cai điện thoại, máy tính thì mình cũng phải cai nghiện cùng con.
Nghĩ tới nghĩ lui, tôi nuốt nước mắt ngậm ngùi. Thôi thì khi con còn trong vòng tay mình, nói năng khuyên răn được gì cứ nói.
Các con không được một mình cứu người gặp nạn, không được làm “anh hùng” khi chưa đủ sức.
Câu chuyện ấy chỉ để nghe qua và cảnh giác, nó không đáng để ám ảnh, rã rời.
Tôi mong con em và các bạn trẻ khác trên hành trình vào đời không lạc lối vì mãnh lực đồng tiền, hào quang và những giá trị ảo.
Nuôi dưỡng một đứa trẻ từ khi lọt lòng đến khi trưởng thành cũng tựa như xây một ngôi nhà, gồm nhiều công đoạn.
Anh biết phải thay dần sự êm ái trong tổ bằng những cái gai. Nhưng trái tim người làm cha làm mẹ luôn có lý lẽ khác...
Trí tuệ nhân tạo (AI) đang được nhiều phụ huynh xem như giải pháp thay thế phần nào vai trò của gia sư truyền thống. Điều này lợi hay hại?