Càng nguy khó, phụ nữ sẽ càng bền bỉ, bản lĩnh, dịu dàng… Chính vẻ đẹp nữ tính của những người đàn bà vùng lũ đã mang đến những điều bình an.
Khó khăn, vất vả, thậm chí quá tải, kiệt sức… là tình trạng chung của những phụ huynh trong thời “công sở mở cửa nhưng trường học lại đóng”.
Trẻ con ở nhà, cha mẹ làm việc trực tuyến, gia đình có nhiều thời gian bên nhau. Tuy nhiên, đây cũng là thách thức lớn đối với không ít gia đình.
Thầy Hạ Dĩ Dương đã “choáng” ngay từ lúc đầu nhìn thấy cô sinh viên Việt Nam. Thầy nghiêm khắc với cô, nhưng trái tim thầy loạn nhịp.
Họp online coi bộ "nóng" hơn họp offline, tôi nghe mà toát mồ hôi hột.
Người phụ nữ hạnh phúc nhất là người phụ nữ như thế nào? Chúng tôi từng nhiều lần tranh luận nảy lửa.
Chị đúc kết: "Hạnh phúc là một cái cây còi cọc, xấu xí. Mình phải vun trồng, nhẫn nại để cái cây ấy nở hoa rực rỡ”.
Chị nhận thấy mình vô tình, ích kỷ trước cô gái đang nuôi nấng mầm sống cháu nội, cũng là người sinh ra con trai chị lần hai.
Có lẽ vì phải trải qua quá nhiều điều bất thường, thậm chí vô thường, con người thấm thía hơn những điều bình thường của cuộc sống.
Phái nữ chúng ta, ngoài yêu và mong chờ tình yêu, cũng luôn bao dung, giàu lòng vị tha, thích chăm sóc, nâng đỡ người bên cạnh...
Những giọt nước mắt nghẹn ngào, hai bàn tay run rẩy tìm nhau giữa bến bờ sinh - tử: “Anh ơi…”, “Em ơi, khỏe không”
“Theo các bạn thì phụ nữ size nào là hạnh phúc nhất?”, Thúy nhắn vào nhóm chat quen thuộc của hội chị em.
Không có nghệ thuật nào, triết lý nào dạy con hiệu quả cho bằng biến mình thành đứa nhỏ...
Nhiều cơ quan yêu cầu 100% cán bộ đến làm việc trong khi trường học lại chưa mở cửa nên phụ huynh lâm cảnh không tìm được ai trông con.
Công việc của anh hoàn toàn tê liệt và tiền thì chôn theo các dự án, một mình vợ xoay xở giữa những khó khăn.
Những ngày ở quê cắm cúi vào ruộng đồng, em thấy bình an, nhưng cảm giác như lạc chỗ. Chỗ của em là phải ở phố lớn, nhộn nhịp.
Nhịp sống đang trở lại bình thường, thực đơn ít hơn vì thiếu thời gian, nhưng vẫn tươm tất. Tôi là một "bà bếp" trưởng thành hơn qua mùa dịch.
Con trông về hướng quê nhà, có ngôi sao rất sáng phía đó. Cả nhà được chích ngừa hết rồi, ba yên tâm nhé...
Nhìn lại thấy vui vì đã qua những ngày giãn cách căng thẳng, nhưng nhìn về trước thấy phải giữ gia đình làm nơi trú ẩn tốt nhất.
Ông bà hiểu ra rằng họ thật sự cần có nhau, con cháu có chăm kiểu gì cũng không bằng “ông bà chăm nhau”.
Người ta sẵn sàng chửi bới, thậm chí đưa ra “bản án” cho cá nhân khi có ồn ào xảy ra.
Facebook là công cụ nói hộ lòng tôi, nhiều khi cũng hữu ích đấy.
Nếu mỗi người không thể tự bảo vệ lấy khoảng không bên trong mình bằng năng lượng tích cực thì rất dễ “xa lòng” rồi dẫn đến “cách mặt”.
Vợ chồng “A Phủ” nói về bí kíp hạnh phúc: “Đó là nhờ niềm tin. Tin tưởng vào những điều tốt đẹp của cuộc đời và tin vào bản thân mình”.
Anh chị em đôi khi cũng hờn dỗi, phật ý, lâu lâu so bì “nhà chị to hơn nhà em”... Gặp giai đoạn khó khăn, mọi người đều quên hết chuyện cũ