PNO - Hạnh phúc là khái niệm trừu tượng, nhưng để xây đắp hạnh phúc, cũng có những kỹ năng và "bí quyết". Ai nắm được bí quyết này trong tay thì tự khắc biết cách điều chỉnh, ứng xử để gìn giữ mái ấm gia đình.
Chia sẻ bài viết: |
Thanh Hoa 03-06-2021 08:34:26
Tôi đã từng được sống trong một gia đình hạnh phúc suốt gần 20 năm theo tôi nhận thấy và tất cả mọi người xung quanh đều ngưỡng mộ hạnh phúc của gia đình tôi. Vậy mà….
Hạnh phúc được xây dựng trên những thứ rất nhỏ nhặt từ khi hai vợ chồng chưa có gì quý giá cả. Mỗi ngày vợ chồng đi làm về cùng nhau nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, dạy con cái học hành, cùng vui đùa,….gia đình lúc nào cũng rộn rã tiếng cười.
Nhưng khi con cái đã lớn, sự nghiệp ổn định có chút địa vị thì con người ta bắt đầu ngó ngang, ngó dọc, được người ngoài ca tụng Tân bốc thì mọi chuyện thay đổi: người vợ cũng như ngày xưa cũng nấu ăn, cũng xinh tươi nhưng vì quá quen thuộc nên nhàm chán. Chồng bắt đầu nhắn tin tán tỉnh các em và được các em đưa đẩy nên đi tới ngoại tình mặc dù vẫn muốn duy trì cuộc hôn nhân với vợ,…,
Vậy hạnh phúc là gì trong câu chuyện này? Do cuộc sống quá đầy đủ, nhàm chán, chồng kg vượt qua được cám dỗ dục vọng đời thường,….
Người vợ quyết định li hôn nhưng do chưa sắp xếp được mọi việc nên đợi thời gian thích hợp mặc dù chồng kg đồng ý.
Tóm lại theo tôi hạnh phúc gia đình phải được xây dựng trên sự tin tưởng, chung thủy nhau tuyệt đối thì hạnh phúc này mới được duy trì và viên mãn còn các yếu tố khác chỉ là thứ yếu.
Một cụ ông 81 tuổi ở tỉnh Đắk Lắk gây “sốt” cộng đồng mạng vì mời đám giỗ kết hợp ra mắt vợ.
Mọi việc chuyển biến xấu đến mức khiến tôi suy sụp, xen lẫn uất ức và muốn bùng nổ. Cũng may, mỗi ngày, ba mẹ tôi đều an ủi, nhắc nhở...
những khoảnh khắc yêu thương mãi mãi sẽ không bao giờ tan biến. Như bức hình chụp vội, mờ nhạt, thật thà tôi còn lưu giữ.
Mẹ dạy tôi: “Cuộc sống giống như người lái một chiếc xe đạp. Để giữ thăng bằng, con phải luôn tiến về phía trước”.
Ngày ấy tôi, con nhỏ “trẻ trâu” lên 10, vô lo vô nghĩ. Cuộc sống có bao giờ dừng lại đâu. Gần nửa thế kỷ qua rồi…
Tôi rất tự hào về người mẹ nông dân chỉ biết đọc mà không biết viết. Mẹ tôi không nhiều chữ, nhưng lòng thương con cháu thì bao la.
Một số nhà hàng, quán ăn, quán cà phê, đám cưới... khuyến cáo cha mẹ không dắt con em tới. Điều này gây tranh cãi nhiều lần trên mạng xã hội.
Nhìn bức ảnh, nhớ nụ cười hồn hậu thường trực, mà nếu không kể ra, chắc không ai biết cô Ba đã từng trải qua nhiều nghịch cảnh.
Hễ nghe ai bàn tới việc “vợ một nơi, chồng một nẻo”, tôi thường phản đối kịch liệt. Nhưng thực tế, có phải ai “xa mặt” cũng “cách lòng”?
Cô không ngại đi mọi phương tiện, từ tàu hoả, tàu biển, máy bay đến xe đò...; có thể ở khách sạn 4-5 sao hoặc ở ghép cho tiết kiệm.
Dù đã 85 tuổi, ông nội tôi vẫn còn khỏe. Ông vẫn còn sức chạy chiếc xe CUP 50 để đi đánh cờ tướng.
Từ ngày mẹ phải điều trị tiểu đường, những bữa cơm gia đình tôi bị xáo trộn, không khí luôn nặng nề.
Mỗi lần nhìn tấm ảnh, tôi lại nhớ cha và cảm thấy yên lòng khi mình đã bỏ qua hờn giận để có thể gần cha hơn những năm tháng cuối đời.
Thời điểm 2006, vấn đề tư vấn - khám sức khỏe tiền hôn nhân ít được đặt ra trong xã hội, nhưng chúng tôi vẫn đi khám.
Thực tế, trước đây đã có nhiều quy định về điều kiện sức khỏe khi đăng ký kết hôn, thể hiện trong các văn bản pháp luật.
Tập yoga trong suốt thời gian mang bầu, chị Trần Thị Minh Thơ (ngụ quận Tân Phú, TPHCM) cảm nhận rõ hiệu quả cho sức khỏe, tinh thần cả mẹ và bé.
Tôi mới 3 tuổi, ba tôi đã bị bắt, ở tù. Bức hình này, mẹ tôi đi thăm ba năm 1972, được ông thợ chụp hình chụp tại Côn Đảo.
Có nhiều cặp vợ chồng kết hôn đã lâu vẫn chưa có con, phải chạy chữa đủ đường, tốn hàng trăm triệu đồng.