Trò chuyện tìm hiểu trong gần một tháng, rồi gặp gỡ, kết hôn chỉ trong vài ngày… nhưng Quỳnh Trâm rất hạnh phúc với cuộc hôn nhân “ly kỳ” của mình.
Khi cha mẹ còn khoẻ, tâm lý chung của chúng ta là hay cố chấp, hờn dỗi. Cho đến khi họ đau bệnh nằm đó, ta mới thực sự hoảng hốt...
Bức ảnh Quỳnh Anh "xuống tóc" để cho con gái cái nhìn trực quan về nữ quyền đang truyền cảm hứng tốt đẹp đến nhiều người.
Hãy tưởng tượng một sân trường đầy smart phone “hợp pháp”, và lũ trẻ sẽ cắm cúi bấm thay vì quay sang nhìn bạn bè hay mở miệng…
Chọn cách ghi chép lại quá trình lớn khôn của các con, cũng là cách nhiều ông bố/bà mẹ gìn giữ cho con những ký ức ấu thơ quý giá.
Tôi thấy, xem ra phụ nữ đã làm chủ khắp nơi. Vậy mà truyền thông nhắc đến phụ nữ như một đối tượng phụ thuộc, chịu bất bình đẳng, kìm hãm…
Không nên quan trọng hóa về tính dục, vì nhu cầu an toàn, hiểu biết đúng đắn sẽ giúp con bạn biết cách hành xử đúng mực, biết bảo vệ bản thân.
Hôm qua, một cô em khá thân thiết bỗng nói với Trân: “Chị chỉ em cách ăn mặc, nói năng đi đứng sao cho… thần thái với".
Nếu là vợ của anh, tôi sẽ phải sống cùng với vết thương dai dẳng...
Các cuộc họp phụ huynh đều xoay quanh chuyện tiền, trường không được phép thu thì đẩy qua hội cha mẹ học sinh thu hộ, chi hộ.
Tất cả chúng ta đều là những “đứa bé” nằm bên trong cái vỏ bọc thân xác lớn lên và lão hóa từng ngày
Thời gian và cuộc sống xoay vần, tư duy dạy con cũng cần phải theo kịp những chuẩn mực đạo đức đã được thời đại “nâng cấp”.
Các chuyên gia luôn khuyên bảo, người trong cuộc phải bình tĩnh, việc đâu còn có đó. Thế nhưng nói thì dễ...
Đàn bà tong tả bắt ghen, đổ thừa cho kẻ thứ ba, đều có lý do cả. Một trong những lý do đó là họ không thể sống mà không có chồng.
Khi dịch bệnh xảy ra, nhiều cặp vợ chồng ở bên nhau cả ngày, nhưng nhiều loại áp lực đã khiến chuyện chăn gối của họ giảm cả lượng lẫn chất.
Sống lâu trong niềm thỏa mãn, tôi trở nên hẹp hòi lúc nào không hay biết. Tôi mặc định việc chăm sóc gia đình là trách nhiệm của vợ.
Niềm vui đến trường của con tôi vỡ tan, chuyển thành nỗi sợ hãi khi con khóc lóc xin ở nhà.
Những người vẫn duy trì cuộc hôn nhân ít nhất 30 năm cho rằng: yếu tố làm nên hôn nhân bền vững là tính cách vợ chồng phải khác nhau.
Vì sao ta phải trả nợ cho quá khứ một nguồn năng lượng quá lớn, và lúc nào cũng chán chường, yếu đuối, luẩn quẩn, mất phương hướng?
Sự tự ti về nỗi béo bụng đã ăn sâu vào tâm trí, khiến ta hành xử như một người xấu xí vậy.
Nếu chúng ta dạy con cái chữ hiếu, thì cũng nên dạy phụ huynh cách làm cha mẹ.
Một đấng mày râu khi thiết lập mối quan hệ trên cơ sở gian trá, gian xảo, gian tặc, gian tà thì không xứng mặt đàn ông.
Trong góc kẹt của thất nghiệp và bạo hành gia đình, người phụ nữ hai con đành thử nhắn tin cầu cứu người xa lạ.
Chúng ta làm mọi cách để thể hiện mình, để được người khác công nhận, để được chấp nhận trong một mối quan hệ nào đó. Thật mệt mỏi phải không?
Trong bàn cà phê, chị này nói một câu chắc như đinh đóng cột: “Đi chơi với chồng rất chán”. Bạn bè nghe mà ngỡ ngàng.