PNO - Sau khi học sinh các tỉnh thành được thông báo nghỉ tiếp tuần thứ 2, càng nhiều mũi dùi chĩa về phía các thầy cô. Nhưng họ nào có biết, nghề giáo viên không nhàn như người ta vẫn nghĩ, kể cả khi được nghỉ hay có vẻ được nghỉ.
Chia sẻ bài viết: |
van quy 09-02-2020 22:45:02
Sướng cái nổi gì đang trông cho dịch qua đi để được gặp lại học sinh xem nó ra sao.
Trương Nguyễn Anh Thư 09-02-2020 08:16:34
Em nghỉ được có 1 tuần thôi mà!
Lộc Trương 09-02-2020 06:50:45
Bài viết đã hay mà người bình luận cũng hay nữa, hoàn toàn nhất trí với quý vị.
Liên Minh 08-02-2020 21:19:15
Bài viết chính là tâm tư của hầu hết GV chúng tôi trong đợt nghỉ tránh dịch này. Chúng tôi không muốn nghỉ đâu nhưng vì chỉ đạo của cấp trên thôi ạ. Sau này đi học, HS hổng hết kiến thức còn GV chúng tôi lại bò ra để lấp đầy cho các em!
Nguoi dan 08-02-2020 20:32:04
Những điều tác giả viết hoàn toàn đúng.
Thanh 08-02-2020 14:01:15
Tôi đi ngang qua trường mầm non của phường gần nhà thấy mấy cô khiêng đồ chơi của các cháu ra rửa và phơi nắng rồi lau chùi bàn ghế v v v... Thấy thương mấy cô quá !!!
Nguyễn Hoàng Hải 08-02-2020 13:14:35
Tôi nhất trí với quan điểm của tác giả
Dư Hương 08-02-2020 12:58:48
- Phụ huynh ngày càng xem thường giáo viên, có lẽ lương giáo viên bèo quá!
- Giáo viên là nghề mệt mỏi nhất mà ai không chịu được áp lực thì bỏ nghề chắc luôn!
- Giáo viên về nhà vẫn làm việc suốt dù đang ngủ vẫn mơ công việc!
- Tốt quá nên phụ huynh xem thường
- Trường công lập không nên tổ chức bán trú, thì phụ huynh sẽ lễ phép hơn!
Đừng hỏi vì sao giáo viên trẻ bỏ nghề nhiều!
22 năm tình bạn và 9 năm về chung nhà, anh Trọng Tú và chị Vân Anh luôn dành cho đối phương sự thấu hiểu và trân trọng
Để khắc phục khoảng trống nghỉ học sớm, em có thể tìm lớp học online hoặc offline để tiếp tục chương trình phổ thông.
“Khi chồng làm việc nhà nhiều hơn, vợ ít trầm cảm hơn, hôn nhân hạnh phúc hơn”. Trong thời đại 4.0, chuẩn đàn ông quyến rũ phải là dám vào bếp.
Với một đứa trẻ, câu nói tưởng chừng đơn giản của người lớn cũng có thể là một nỗi đau, nỗi ám ảnh từng ngày.
Những em bé bị mẹ kế, cha dượng hành hạ, người thân của các em đang ở đâu khi các em một mình hứng chịu những nhục mạ khắc nghiệt?
Thế giới thời 4.0 có vô vàn trò vui, nhiều món giải trí trên mạng khiến những ông chồng nhiều khi quên đi sự hiện diện của vợ con.
Tuổi thơ của một đứa trẻ không phải nơi để người lớn thể hiện quyền lực hay giải tỏa những ẩn ức riêng.
Ngày nay, với sự phát triển của công nghệ, những tấm ảnh cưới được in tại chỗ chỉ sau vài giây.
Phải chăng đi qua sóng gió, người phụ nữ mới nhận ra mình cần gì ở người đàn ông trong thời đại này.
Vào một dịp sinh nhật má, tôi đã âm thầm mua chiếc điện thoại thông minh làm quà để má cập nhật công nghệ cùng bạn bè.
Điều phụ nữ cần là một người đàn ông biết đặt thiết bị thông minh xuống để lắng nghe âm thanh bình dị trong tổ ấm.
Những cuốn sách ngày cũ đã nhuốm màu thời gian nhưng tri thức cùng tình cảm đọng lại vẫn còn mãi.
Cha mẹ chia tay, chúng tôi sống với bên ngoại và dần dần mất kết nối với bên nội.
Phụ nữ 4.0 vẫn ao ước một người chồng có thể làm quan tòa công minh khi đứng giữa mẹ và vợ.
Tôi đã là cha của 2 đứa nhỏ tiểu học. Ngồi chuẩn bị tập sách cho con mà lòng tôi bồi hồi.
Một tổ chức đã ra đời với sứ mệnh thay đổi môi trường bằng sức mạnh của tâm lý học. Tổ chức này do các em học sinh trung học điều hành.
Đàn ông xắn tay áo vào bếp hay cầm chổi quét nhà thường bị gắn mác sợ vợ. Quan niệm lỗi thời ấy đang dần thay đổi.
Bảo vệ trẻ là bảo vệ tương lai của người lớn. Khi một đứa trẻ bị đặt vào trung tâm tuyệt vọng, em sẽ lớn lên với những vết xước vô hình.