PNO - Sau khi học sinh các tỉnh thành được thông báo nghỉ tiếp tuần thứ 2, càng nhiều mũi dùi chĩa về phía các thầy cô. Nhưng họ nào có biết, nghề giáo viên không nhàn như người ta vẫn nghĩ, kể cả khi được nghỉ hay có vẻ được nghỉ.
| Chia sẻ bài viết: |
van quy 09-02-2020 22:45:02
Sướng cái nổi gì đang trông cho dịch qua đi để được gặp lại học sinh xem nó ra sao.
Trương Nguyễn Anh Thư 09-02-2020 08:16:34
Em nghỉ được có 1 tuần thôi mà!
Lộc Trương 09-02-2020 06:50:45
Bài viết đã hay mà người bình luận cũng hay nữa, hoàn toàn nhất trí với quý vị.
Liên Minh 08-02-2020 21:19:15
Bài viết chính là tâm tư của hầu hết GV chúng tôi trong đợt nghỉ tránh dịch này. Chúng tôi không muốn nghỉ đâu nhưng vì chỉ đạo của cấp trên thôi ạ. Sau này đi học, HS hổng hết kiến thức còn GV chúng tôi lại bò ra để lấp đầy cho các em!
Nguoi dan 08-02-2020 20:32:04
Những điều tác giả viết hoàn toàn đúng.
Thanh 08-02-2020 14:01:15
Tôi đi ngang qua trường mầm non của phường gần nhà thấy mấy cô khiêng đồ chơi của các cháu ra rửa và phơi nắng rồi lau chùi bàn ghế v v v... Thấy thương mấy cô quá !!!
Nguyễn Hoàng Hải 08-02-2020 13:14:35
Tôi nhất trí với quan điểm của tác giả
Dư Hương 08-02-2020 12:58:48
- Phụ huynh ngày càng xem thường giáo viên, có lẽ lương giáo viên bèo quá!
- Giáo viên là nghề mệt mỏi nhất mà ai không chịu được áp lực thì bỏ nghề chắc luôn!
- Giáo viên về nhà vẫn làm việc suốt dù đang ngủ vẫn mơ công việc!
- Tốt quá nên phụ huynh xem thường
- Trường công lập không nên tổ chức bán trú, thì phụ huynh sẽ lễ phép hơn!
Đừng hỏi vì sao giáo viên trẻ bỏ nghề nhiều!
Niềm vui của trẻ con làng chài chỉ gói gọn trong những món đồ đơn giản do biển cả hào phóng ban tặng, không cầu kỳ, chẳng xa hoa.
Nhìn con háo hức chọn chỗ ngồi, mắt mở to dõi theo từng động tác khó của các nghệ sĩ xiếc trên sân khấu, tôi như gặp lại chính mình.
Họ cho rằng khi làm việc, học tập ở quán cà phê, họ bớt cô đơn. Đó là một dạng áp lực tích cực.
Đời người, suy cho cùng, cũng chỉ là những chuyến đi, để rồi ngoảnh lại thấy thứ còn lại duy nhất là tình thương mình đã gieo vào tim ai đó.
Để nghị định 282/2025/NĐ - CP thực sự là một công cụ ngăn chặn bạo lực gia đình thì cần đặt ra những giải pháp mang tính khả thi cao.
Cha mẹ nên hạn chế lượng tin tức con và gia đình xem; đồng thời tăng các hoạt động giúp con cảm thấy an toàn và vững vàng hơn.
Chỉ với 500.000 đồng cho việc mua thực phẩm nấu ăn suốt tuần, bà nội trợ đã dùng bí quyết riêng để thu xếp ổn thỏa.
Thiên tai, địch họa là cơn ác mộng với bất kỳ ai nhưng mức độ tổn thương lại khác nhau tùy theo tác động và khả năng chịu đựng của mỗi người.
“Khi bị bạo lực gia đình lần thứ nhất, bạn là nạn nhân; còn từ lần thứ hai, bạn chính là... đồng phạm”.
Trong nhiều thập niên qua, cộng đồng quốc tế đã coi việc chăm sóc sức khỏe tinh thần sau thảm họa là yêu cầu song hành với phục hồi vật chất.
Nhiều ngày trôi qua sau trận lũ lụt lịch sử ở các tỉnh miền Trung nhưng người trong cuộc vẫn chưa quên được cảm giác lo sợ, bất an…
Từ hôm nay, 15/12, Nghị định 282/2025/NĐ-CP có hiệu lực thi hành.
Nhiều bữa cô ấy vắng nhà, bố con tôi đưa nhau đi ăn hàng, nhưng ra về phải dặn nhau “tuyệt đối không được hé răng để mẹ biết”.
Căng thẳng mẹ con vì con gái yêu đêm, học hành sa sút, sức khỏe báo động. Có nên áp lên con kỷ luật thép?
Khi xã hội chung tay, Nghị định 282/2025/NĐ-CP sẽ không chỉ khả thi mà còn trở thành điểm tựa quan trọng giúp nhiều mái nhà giữ được bình an thật sự.
Đã 5 năm trôi qua kể từ lần cuối cùng tôi cắt tóc cho cha. Thời gian trôi nhanh như cái chớp mắt.
Thất nghiệp ở tuổi U40 khiến nhiều người đàn ông chông chênh, còn gia đình thì xoay xở để cùng nhau đứng vững giữa áp lực và lo toan.
Phần Lan được vinh danh là quốc gia hạnh phúc nhất thế giới năm thứ tám liên tiếp.