PNO - Lục ngăn tủ, thấy tấm hình cũ rích, tôi nhớ vô cùng khoảng trời xưa và tôi ước ao được thấy lại những gì tuổi thơ từng gắn bó.
Chia sẻ bài viết: |
Vi Na 20-08-2023 23:48:57
Bài viết rất hay, vì cùng quê nên cảm xúc rất khó tả khi đọc bài viết này. Cảm ơn tác giả đã gợi nhớ miền quê ấy
April Nguyen 17-08-2023 06:18:30
Bài viết rất hay về ký ức ❤️
VN 16-08-2023 23:04:15
Cảm ơn tác giả đã gợi nhớ một kỉ niệm tuổi thơ đẹp!
Trần Ngọc Thích 15-08-2023 13:33:47
Ngày ấy thật đẹp biết bao!
Minhtue 15-08-2023 07:47:27
Bài viết chân thật, ngôn từ mộc mạc, giản dị giúp tôi nhớ lại bóng dáng ngôi nhà xưa của mình cũng gần giống như thế.
Võ Trịnh Bảy 15-08-2023 07:22:09
Bài viết thật cảm động, gãy gọn nhưng xúc tích. Câu từ không cần trau chuốt nhưng chân thật. Chân thật như con người quê tôi vậy. Cảm ơn tác giả Hiền Thục!
Trúc 14-08-2023 22:54:11
Gia đình luôn là điều ấm áp nhất khi nghĩ về ❤
Lam Thuy Hang 14-08-2023 20:38:30
Ngày ấy lại ùa về trong e chị à....
Tuấn 14-08-2023 20:08:21
Kí ức tuổi thơ - hoài niệm đáng nhớ.
Dù bây giờ ở nhà gạch tường xây
Tôi vẫn không quên mùi vách đất
Phản phất hương Bưởi gió thu lùa về...
Lê Mỹ 14-08-2023 19:50:21
Bài viết rất sâu sắc và chân thật!
Anh quen thuộc tính nết của cha, cha nhíu mày anh biết cha cần gì. Cha vì con cái cực khổ cả đời, anh thức nuôi cha mấy bữa có thấm gì
Không chỉ chọn Việt Nam như một sự trở về, Quan Bruce muốn nhìn nước Mỹ từ Việt Nam.
Với anh, là con, dù lớn cỡ nào vẫn cứ thích xà quần bên mẹ. Mẹ mãi là điều gì đó thật xúc động và chỉ nhìn mẹ thôi là thương.
Đi bắt cá như đi đánh trận, luôn trong tâm thế hơn thua, xem đứa nào bắt được nhiều hơn.
Phụ nữ tươi tắn tự nhiên là không cần ai nhìn ngắm vẫn tươi; không cần trình diễn cho ai xem, chỉ cần bản thân tự biết.
Chính những câu hỏi của con khiến tôi ngồi lại, thẳng thắn trò chuyện để hiểu con hơn. Thay vì “chọn giúp con”, tôi “chọn cùng con”.
Ngày nào không thấy ba mẹ giận nhau, con cái lại đùa: “Hôm nay nhà mình thiếu thiếu thứ gì”. Khắc khẩu nhưng ông bà thương nhau lắm!
Ước gì những người cha chịu thả lỏng bản thân, chấp nhận mình là người bình thường, có lúc ốm đau, bệnh tật. Cha không cần phải đóng vai siêu nhân
Ba con và mẹ bạn ấy xưa kia ở cùng khu trọ và đã xảy ra hiềm khích. Con nên làm gì bây giờ?
Là cha thì dễ, làm cha mới khó. Tình cha chỉ hiện diện trong sự tự nguyện gắn kết, trong cánh tay che chở của cha...
Tôi một lòng thờ mẹ kính cha. Tiền đi hát, tôi đem về cho mẹ cha, không màng gì cho bản thân.
Tình cha con gắn kết sẽ nhân lên thành công và hạnh phúc của cha con; tiếp thêm sự tự tin, động lực sống cho mọi thành viên trong gia đình.
Nghe thì có vẻ vui, nhưng thực tế đây là chuỗi ngày khủng hoảng, đầu bù tóc rối đúng nghĩa đen của các bà mẹ bỉm sữa.
Mợ cũng học hết lớp Mười hai nhưng từ ngày theo chồng về xứ lạ, “nghề chính” của mợ là làm dâu.
Tôi nhận ra những mâu thuẫn xảy ra đều do tôi suy nghĩ thái quá, làm cho mọi chuyện trở nên nghiêm trọng hơn mức bình thường.
Quyết định yêu và cưới trong vòng 2 tháng của anh Nhã và chị Ngọc khiến ai nấy bất ngờ.
Giảm cân là một trong những biểu hiện cho sự thay đổi bản thân. Dám thừa nhận mình thất bại trước vợ thật không dễ dàng nhưng anh Tiến đã làm được.
Con cháu đã có một chuyến du lịch vui vẻ, ông bà cũng đã có "chuyến nghỉ dưỡng tại gia" bình yên, tự tại.