Bà đốt trầm, ông đọc sách

03/12/2022 - 06:12

PNO - Tôi thích được hít hà mùi trầm hương bay lên từ ngôi nhà rường cổ kính. Tôi thích nghe tiếng ông sột soạt lật sách, nghe tiếng ông bà rủ rỉ đủ thứ chuyện xưa.

Ngoại gắp viên than nhỏ từ bếp lửa, đặt vào lư trầm, rồi gác lên trên mấy miếng giác trầm hương. Một làn khói trắng tỏa ra, mang theo mùi trầm hương thơm ngan ngát. Lư trầm được bà cẩn thận đặt trên bàn thờ, hương thơm lan ra mọi ngóc ngách, ướp thơm gian nhà rường cũ kỹ trong một sớm mai lao xao gió. 

Mấy ô cửa đã được ngoại mở rộng để đón nắng, đón gió từ ngoài vườn. Gió vờn quanh lư trầm đang tỏa ra từng sợi khói mỏng. Gió kéo sợi khói cong vòng lượn lờ thành một vệt dài mỏng tang mờ ảo ngả nghiêng tứ phía, trước khi tan vào hư không, để lại mùi hương thoang thoảng…

 

Nơi chiếc sập gỗ bên bệ cửa, ông tôi ngồi chăm chú đọc sách. Âm thanh sột soạt khi lật từng trang sách như rơi ra thềm nhà, hòa tiếng con cu đất trầm trầm vọng lại, tạo nên bản hòa âm dìu dặt như làn sóng mềm mỏng lăn tăn trôi trên mặt sông trước nhà.

Bà ngoại bảo, ông tôi thích đọc sách nhất lúc sớm mai, khi ngọn nắng non đầu ngày lẫm chẫm những bước chân thật nhỏ trước sân. Bà sẽ đốt 1 lư trầm, hái 1 nhúm hoa mộc rồi pha bình trà thơm ngan ngát. Quanh chỗ ông ngồi là hương trà ngọt dịu và hương trầm ấm áp.

Buổi sáng của bà lúc nào cũng phải loay hoay quét tước dọn dẹp quanh nhà. Xếp cái này, dọn cái kia đâu vào đó, bà mới kéo cái rổ len ngồi xuống bên cạnh ông, lặng lẽ đan móc. Những chiếc khăn choàng cổ xinh xinh, những chiếc giỏ xách be bé của mấy đứa cháu đều được đan móc từ đôi bàn tay khéo léo của bà. Ngoài vườn, lũ chim chích bông nơi cây hải đường thi nhau ríu rít. Lũ gà ồn ào dưới gốc mít vì tranh nhau con dế vừa bươi được dưới lớp lá mục.

Nhà bên, tiếng trẻ con đang ê a học bài, bao âm thanh rộn rã vọng lên khiến khung cảnh buổi sáng thêm thảnh thơi yên bình.

Tôi nhớ những ngày ấu thơ, thích nhất là sà vào lòng bà, hít hà mùi trầm hương lúc nào cũng vương trên áo trên tóc ngoại. Mùi trầm hương dịu ngọt và ấm áp.

Những đêm mùa đông lành lạnh, tôi nhớ ngoại hay xông 1 lư trầm nho nhỏ giữa nhà trước khi mắc mùng đi ngủ. Mùi trầm hương quấn quýt, cứ nấn ná mãi giữa mấy gian nhà, xua tan sự ẩm ướt và lạnh lẽo, ru giấc ngủ chìm sâu không mộng mị.

Nhớ những ngày tết, lư trầm hương trên bàn thờ hay giữa nhà khiến mùi hương ấm áp dìu dặt cứ loanh quanh mãi trong nhà, không tan. Bên tách trà ấm, những câu chuyện cũ trôi theo tiếng mưa rả rích, bông mai góc vườn bung cánh vàng rực như ánh mặt trời lặng lẽ chìm trong mưa mù. 

Ảnh mang tính minh họa - Pressfoto
Ảnh mang tính minh họa - Pressfoto

 

Tôi thích về nằm dài trên chiếc chõng tre đặt bên hiên nhà ngoại, thích lắng nghe lũ chim trời ríu rít trên cây giữa những buổi sáng thanh lành thôn dã, khi lòng thấy mệt nhoài với những áo cơm nơi phố thị. Tôi thích được hít hà mùi trầm hương bay lên từ ngôi nhà rường cổ kính. Tôi thích cái không gian trầm lặng trong căn nhà rường cổ lúc nào cũng thấp thoáng khói hương.

Mỗi cây cột cây kèo trong nhà, mỗi viên gạch lót ngoài sân đều phủ lên lớp thời gian xưa cũ. Tựa như nơi này chứa đựng biết bao câu chuyện thầm kín.

Nằm bên hiên, hít hà mùi trầm hương trong bầu không khí buổi sáng, nghe tiếng ông sột soạt lật sách, nghe tiếng ông bà rủ rỉ đủ thứ chuyện xưa, tôi thấy lòng ấm áp bình yên…

Ngọc Hà 

 

 

 

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI