PNO - Tôi hay có những chuyến từ phố về thăm làng, và hay hỏi “Mẹ có thèm ăn gì không?”. Thế mà năm lần bảy lượt mẹ nói mẹ chẳng thèm gì hết.
Chia sẻ bài viết: |
Hoang Lan 03-12-2022 08:21:46
Mẹ bạn nói vậy phần vì sợ bạn tốn kém, phần vì không biết ở phố có gì để mà nói thèm. Nếu bạn đã từng dẫn mẹ đi ăn nhiều món ngon ở thành phố rồi thì bạn hỏi câu đó còn được. Hoặc bạn thử mỗi lần đem về một món lạ, ví dụ sushi cá hồi, mì Ý, pizza... (loại ngon do chính tay người nước ngoài làm) để mẹ bạn nếm thử, rồi hỏi mẹ lần sau mẹ thích đem gì trong mấy món đó, thì mẹ bạn còn biết để trả lời. Bạn hỏi một người trẻ lớn lên ở quê còn chưa biết phải chọn món gì chứ nói gì người lớn tuổi.
Thìa Vàng Đại Phúc nổi bật như một biểu tượng cho khởi đầu sung túc, no đủ, để con luôn mang theo phúc lành từ những ngày đầu tiên.
Làm sao để trẻ phát triển toàn diện, không sa ngã khi gia đình có điều kiện kinh tế. Đó là một "nghệ thuật" cần sự tinh tế, khéo léo.
Trên chiếc Wave 50, bao lần anh chở em vượt qua mọi deadline, cùng nhau trải qua biết bao thăng trầm.
Một story đầy nước mắt không xóa được máu trên sân nhà. Việc khóc cho thấy sự lẫn lộn nguy hiểm giữa kịch bản mạng xã hội và đời sống thật.
Cha mẹ có thể tạo ra vạch đích thuận lợi, nhưng con đường tương lai tùy thuộc rất nhiều vào cách giáo dục của gia đình và bản lĩnh người trong cuộc.
Đừng cố “xây nhà” và phó mặc cho phụ nữ xây “tổ ấm”, đàn ông hiện đại phải biết kiến tạo tương lai.
Mạng xã hội xôn xao đoạn clip ghi lại cảnh một em học sinh được cho là bị mẹ đuổi ra khỏi nhà lúc 11 giờ đêm vì học chưa tốt.
Tôi vẫn nhớ hương vị của ếch kho mắm nêm, vẫn muốn được quay về căn nhà cũ mấy chục năm có má thong thả nấu những món ăn thời thơ ấu.
Cập nhật giá vàng, để ý hàng hiệu không phải do Liên ham giàu hay ganh tỵ mà có thể từ nỗi ám ảnh thiếu hụt tiền bạc từ bé.
Người phụ nữ ấy đã trở thành cầu nối, lan tỏa những mô hình kinh tế hiệu quả, góp phần nâng cao thu nhập cho người lao động.
Yêu thương con là tập cho con nhận biết, chấp nhận, có khả năng đối diện và bước qua những rủi ro khốn khó trong đời.
Tôi biết mình sẽ chẳng bao giờ được nếm lại hương vị chiếc bánh gai, bánh mật thấm đẫm tình quê ấy nữa…
Khi lao động hết sức, sống hết mình, trọn vẹn, tử tế với đam mê, chúng ta sẽ có được cảm giác hạnh phúc vì đã sống một cuộc đời đáng sống.
Trong thời đại này, một người đàn ông biết sống thật, sống sâu và vẫn muốn trưởng thành mỗi ngày sẽ không thể bị thay thế.
Nhà chồng khá bực mình, thương cảm cho chồng tôi khi vớ nhầm cô vợ dở nên… chịu khổ.
Má đã gánh hàng đi khắp nơi để bán bóp đựng tiền, đồ chơi trẻ em, mắt kính… Người ta gọi “bóp ơi” chứ không ai gọi tên của má...
Đâu cần phải hầm hố, bặm trợn thì mới là đàn ông. Đôi khi, sự mạnh mẽ, ấm áp lại đến từ những thứ rất mềm mại, nhẹ nhàng.
Tôi biết ơn những lần dại khờ ngày nhỏ đã cho tôi được nhìn vào ánh mắt ấy của cha, để tháng ngày về sau, tôi không có điều gì hối tiếc.