PNO - Vợ rất lạnh lùng, ai hỏi thì trả lời chứ không hỏi thăm trước. Tôi đau đầu vì những lời phàn nàn về thái độ khinh khỉnh của vợ.
Chia sẻ bài viết: |
Trương Tuấn 25-02-2024 16:32:04
Không trách cô ấy được. Chị của bạn rất đáng trách vì đã làm một việc không nằm trong quyền và trách nhiệm của cô ấy. Ngoài ra nếu muốn áp dụng hủ tục này (mà hầu hết mọi nơi đã bỏ) thì phải bàn bạc giữa người lớn hai nhà trước. Ở quê tôi nếu xảy ra việc tương tự thì bố mẹ chồng và người chị đã làm việc sai lầm đó phải đem một mâm gồm lễ vật cau trầu, rượu qua nhà cô dâu để cáo lỗi. Bố mẹ chú rễ phải nhận lỗi thiếu sót trong việc dạy dỗ con gái, rồi bắt con gái vòng tay cúi đầu xin lỗi nhà thông gia. Riêng với tôi, nếu muốn dẫn cô dâu đi vào cửa ngách thì lúc nhà trai và chú rễ sang nhà gái rước dâu cũng phải vào nhà bằng cửa ngách - vì việc này không phải do một mình cô dâu gây ra. Nhiều nhà nghe dâu chưa cưới có bầu thì mừng húm, còn hơn vạn lần cưới về mấy năm chưa nghe có tin vui.
Windy 24-02-2024 08:39:43
Cũng là do nhà anh không tìm hiểu rõ ngọn ngành mà làm cô vợ mất mặt ngay trong ngày cưới. Làm thế mà bảo sau này cô ấy vẫn giữ thái độ vui vẻ sao????
Trần Lan 24-02-2024 08:02:46
11 năm chứ đến 100 năm chắc cô ấy cũng k quên dc cái cảm giác bẽ bàng, xấu hổ khi bà chị chồng k cho đi vào nhà qua cửa chính trước mặt họ hàng, bạn bè....và tôi nghĩ lúc đó cô ấy cũng k dc bố mẹ chồng bảo vệ, phản ứng lại với chị gái bạn, nên nó trở thành vết thương k lành, chắc phải dùng chữ Hận mới đúng
Dân 23-02-2024 17:32:40
Nói kg đc thì làm lại y như vậy với nhà cô ta.
Nga 23-02-2024 17:17:47
Ha ha nếu là tôi thì có khi tôi còn đi về luôn khỏi cưới , chứ ở đó mà lạnh lùng .
Tuy rằng vẫn là tình yêu, vẫn là gia đình, nhưng mọi thứ có vẻ “nhiệm vụ” hơn, trầm lắng hơn, ít kết nối cảm xúc hơn.
Cả nhà tôi đều ớn những cơn cằn nhằn bất tận của mẹ. Nhưng tất cả đã thay đổi khi bà nội tôi tung chiêu một cách ngoạn mục.
Đổi một ngày mai chưa đến ấy bằng sự hà khắc ở hiện tại, hà khắc với bản thân với chồng con, liệu có đáng?
Hôn nhân không phải là bến đỗ an toàn cho những ai lười biếng hay thiếu trách nhiệm với cuộc đời mình.
Không riêng gì vật chất, bất cứ ai cũng có những điều để cho đi: nụ cười, ứng xử tử tế, giúp đỡ nhau khi có thể…
Trong 1 góc nhỏ lặng lẽ của thành phố huyên náo, bận rộn, họ gặp nhau như 1 sự sắp đặt của số phận…
Nhờ em chồng chỉ dẫn, tôi đã kiên trì để dành được “quỹ đen” là 2 cây vàng.
Sau cú tát vợ như trời giáng, chồng Dung còn nói rằng lâu nay anh chịu dồn nén, đánh được vợ anh mới thấy... thoải mái.
Thay vì phàn nàn rồi mệt mỏi, thất vọng, nên chấp nhận những khiếm khuyết của bạn đời và nỗ lực bù đắp cho phần khuyết đó.
Quỳnh gặp gỡ những người mẹ lớn tuổi chỉ để hỏi rằng, khi con cháu cáu gắt, hay càm ràm, họ có buồn phiền nhiều không?
Gia đình không phải là nơi tranh đấu, là chỗ thắng thua. Gia đình là nơi chốn để chữa lành.
Mấy năm nay rồi, chị cũng chẳng còn lạ lùng gì tính nết, thói quen ứng xử đầy hờ hững, lãnh đạm của cô con gái.
“Thị phạm” cho người phối ngẫu nhằm đổi không khí phòng the. Nhưng tất nhiên luôn có học trò kém điểm thực hành trên giường.
Ngân cảm thấy hình như mình đang vội vàng tiến quá gần mẹ chồng, trong khi bà chưa sẵn sàng tâm thế ấy.
Tổng cộng thời gian làm đồng nghiệp, yêu đương và góp gạo nấu cơm chung của anh chị đến nay đã hơn 10 năm.
Bước sang tuổi lục tuần, vợ chồng bà Hai vẫn lo ngày, nghĩ đêm về cậu con trai duy nhất.
Từ ngày không biết Facebook chồng hôm nay liệu có cô nào ghé qua, buông lời bông đùa chọc ghẹo, tôi thấy mình bình tĩnh lại, hết bất an.
2 tháng sau khi sang tên nhà cửa, đất đai cho 2 con trai, bà Hương thành người vô gia cư.