Tình yêu đích thực

13/08/2014 - 19:40

PNO - PN - Cô bạn tôi bị khiếm thính, thị lực giảm, nhìn mọi thứ đều mờ ảo. Bạn từng nghĩ cả đời này sẽ không có người đàn ông nào dũng cảm ở bên cạnh, chăm sóc bạn. Nhưng cuối cùng, bạn tôi cũng gặp được...

edf40wrjww2tblPage:Content

Bạn chìa cho tôi xem tấm thiệp cưới, gương mặt rạng rỡ. Suốt câu chuyện, bạn luôn nhắc đến anh chồng tương lai với vẻ kính trọng và biết ơn vô hạn. Bạn kể, những ngày đầu mới hẹn hò với anh, biết mình không xinh xắn lại khuyết tật nên bạn rất mặc cảm. Nhiều lần sự tự ti khiến bạn suýt đánh mất tình yêu. Anh sống và làm việc ở Long An, còn bạn làm việc ở TP.HCM. Chiều cuối tuần nào anh cũng vượt mấy chục cây số lên thăm bạn. Những chiều mưa xối xả, thấy anh quần áo ướt đẫm, đến chỉ để gặp và trò chuyện với bạn mươi phút rồi về, bạn không khỏi cảm động.

Tình yeu dích thục

Bạn tôi cộng tác cho một số tờ báo, tai phải đeo máy trợ thính, mắt thấy không rõ nên những ngày đi phỏng vấn nhân vật ở tỉnh xa, anh lại thu xếp công việc chở bạn đi. Có hôm máy trợ thính hư, anh giúp bạn ghi âm lại. Sau đó về, anh mở máy ghi âm ra nghe và viết lại từng lời nhân vật nói để bạn nắm thông tin thật đầy đủ. Vừa nghe tin bạn bị ốm, anh bắt ngay con gà mái dầu ở nhà, mang lên nấu cháo cho bạn ăn tẩm bổ. Nhìn anh vào bếp, lúi húi bắc nước, làm thịt gà, bạn tôi cảm động ứa nước mắt.

Những khi nghe tin mẹ bạn ở Đồng Nai đau bệnh, biết bạn không thể chạy xe máy, anh vội chở bạn về quê. Anh lăng xăng giúp bạn thuốc thang cho mẹ. Biết nhà bạn đơn chiếc, cha mẹ già lớn tuổi, anh lặng lẽ đi kiểm tra từng đường dây điện, từng cái bóng đèn. Cái mô-tơ bơm nước dây điện cũ kỹ, nhiều mối nối chằng chịt, anh tẩn mẩn thay sợi dây điện thật tốt, tránh nguy hiểm cho cha mẹ bạn. Chiếc xe đạp của cha bạn, anh cũng tra thêm nhớt để đạp cho nhẹ. Bạn bảo, anh không chỉ yêu bạn mà còn yêu thương và quan tâm cả những người thân gần gũi xung quanh bạn.

Nhiều người nhìn thấy bạn khuyết tật, không ít lần xầm xì bảo anh nên suy nghĩ lại, lấy về sẽ phải chăm sóc cả đời, nhưng anh bỏ ngoài tai tất cả những lời khuyên ấy. Những khi hai đứa ở bên nhau, không cần bạn nói, không phải lắng nghe, chỉ qua ánh mắt, anh cũng cảm nhận được những suy nghĩ, những nỗi niềm trong lòng bạn. Với bạn, anh không chỉ là người yêu và sắp tới là người chồng mà còn là người bạn tri kỷ.

Hơn 5 năm yêu nhau, hai bạn dành dụm tiền để tự tổ chức đám cưới. Nhà hai đứa cùng nghèo nên mọi chi phí cưới xin đều phải tự lo. Đúng là cuộc đời không bao giờ lấy của ai mọi thứ mà không bù đắp lại. Nhìn tấm thiệp hồng in nghiêng tên hai bạn, tôi khẽ mỉm cười chúc phúc. Bạn vỗ vai tôi động viên: “Lấy chồng đi nhé! Ai bảo đàn ông tốt không còn?”.

 N. T. Nga

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI