Đời chỉ cần vui

12/12/2025 - 17:30

PNO - Đời chỉ cần vui, không phải vì mọi thứ còn nguyên vẹn mà vì lòng mình còn đủ rộng để yêu thương cả những điều đã khác.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Cuối tuần, sau bao ngày lần lữa ngán ngẩm, chị quyết định dọn tủ đồ. Những bộ quần áo phai nhão, bạc màu, lỗi mốt… khiến chị bần thần suy nghĩ. Kia là bộ váy ngày đó chị đã háo hức đặt may. Này là những cái quần, cái áo chị từng rất thích nên cùng một kiểu mà mua nhiều màu. Ngày đó lúc còn lủng lẳng tem mác chúng cũng thẳng thớm đẹp xinh, giờ không hiểu sao trông nhăn nhúm cũ kỹ thảm hại đến vậy.

Chị giật mình nhớ đến cái thở dài sườn sượt của dì Hai lúc lau lá chuối gói bánh tét cho đám giỗ ông ngoại mấy hôm trước. Sau tiếng thở dài là giọng kể đượm mùi cam chịu, bế tắc về sự đổi tánh đổi nết của dượng. Đương không khi già, dượng bỗng trở nên phù phiếm, thích mặc áo quần sặc sỡ; thích bù khú với mấy ông bà già “hát cho nhau nghe”. Đương không đi “nổ” khắp làng trên xóm dưới rằng anh Hai giàu thế nào; chị Ba có của ăn của để ra sao; con anh Tư toàn đi du học Mỹ, Úc. Đương không tính nết dễ hung hăng, hay hờn giận… Tay vẫn cầm cái khăn chà qua chà lại trên tấm lá chuối đã trơn bóng, dì nhìn như thể gửi ánh mắt về một nơi nào đó: “Hồi xưa ổng đâu có vậy”. Ừ, ngày xưa và bây giờ…

So sánh có lẽ hơi khập khiễng nhưng dì, chị và biết bao người từng nhìn một vật, một người, một nơi chốn và cả tình cảm của chính mình rồi thở dài tiếc nuối.

Chị xếp ngay ngắn những bộ quần áo cũ. Cũ người mới ta, có dịp chị sẽ mang về quê hoặc gửi cho các bạn trẻ hay đi thiện nguyện. Ở nơi nào đó mưa bão lạnh lẽo, mọi thứ khoác lên người chỉ cần đủ ấm, có người sẽ cần chúng.

Chị nhìn xuống đôi tay cố vuốt phẳng những chiếc áo cũ. Đôi tay xưa từng nuột nà mềm mại giờ nhăn và đầy gân xanh. Vẫn tiếp tục xếp quần áo nhưng ý nghĩ của chị cứ quẩn quanh về thời gian, về những sự đổi thay không thể cưỡng lại trên đời.

Chị lại nhớ lời mẹ nói với dì lúc hấp bánh: “Già khác chứ. Kệ ổng. Ổng vui khỏe là mình vui. Chuyện lớn mình coi như chuyện nhỏ, chuyện nhỏ mình bỏ qua. Vậy là vui! Đời chỉ cần vui!”.

Chị nghe mà thấy mũi cay cay. Ừ nhỉ, đời chỉ cần vui, không phải vì mọi thứ còn nguyên vẹn mà vì lòng mình còn đủ rộng để yêu thương cả những điều đã khác.

Triệu Vẽ

Hành vi bạo lực tinh thần, bạo lực kinh tế, bạo lực tình dục vợ (chồng) bị phạt tới 30 triệu đồng (theo Nghị định 282/2025/NĐ-CP), nếu là nạn nhân, bạn có đứng ra tố cáo hay không?
 

news_is_not_ads=
TIN MỚI