PNO - "Còn giữ tết ta, đất nước còn nghèo" - phát biểu của giáo sư Võ Tòng Xuân mấy hôm nay lại khiến dân tình râm ran chuyện giữ tết, bỏ tết. Nhưng gần như chỉ toàn là ý kiến phản bác lại nhận định trên.
Chia sẻ bài viết: |
N.Minh 20-01-2020 16:19:34
Tôi không nghĩ câu nói này là của ông Xuân!
Núi 20-01-2020 10:52:51
Ai nói bỏ tết ta đất nước giàu hơn, ấy là kẻ mất gốc.
Hoàng Hải 19-01-2020 13:58:22
Tôi hoàn toàn đồng ý với tác giả, khi có bài báo nói về bỏ Tết, xin mọi người đừng bình luận thì tự khắc nó biến đi và không tồn tại nữa.
19-01-2020 13:57:17
Đây là nét đẹp văn hóa hàng nghìn năm chúng ta phải giữ gìn.
Mai Quang Hiển 18-01-2020 22:58:24
Nếu bỏ tết, hồ sơ văn hóa của ta còn gì?
Nguoi noi su that 18-01-2020 22:56:51
Ai không muốn ăn tết ta thì nó cứ việc xách cặp đi làm, đâu ai cản mà ciws bắt người ta bỏ tết theo.
Long còi 18-01-2020 16:18:19
Nghe gì mấy tay này! Tết là của mọi nhà; nó chỉ muốn tết theo ý nó và của nhà nó.
Tiếp cận phương pháp giáo dục sớm Reggio Emilia, nhà giáo Phan Thị Tùy Anh đã đúc rút 3 bài học tuyệt vời cho ba mẹ có con 0-6 tuổi.
Suốt 4 năm, tôi bỏ công việc ngày làm 8 tiếng với thu nhập ổn định ở thành phố để về quê làm một công việc với thu nhập 0 đồng.
Kinh tế ổn định, chồng/vợ đẹp/giỏi, con ngoan… song không ít gia đình đối mặt với mâu thuẫn, bất hòa triền miên do tính tự ti, chấp niệm(*) của người bạn đời.
Đã mấy chục năm, ba ra ga xe lửa chỉ để chờ rồi chở tôi về nhà. Khi anh chị tôi bận việc, chỉ cần “alo” là ba rước cháu về.
Cuối tuần, chồng chị Hoa xách ba lô, xỏ giày ra công viên chạy hoặc theo câu lạc bộ về các tỉnh để chạy, bỏ mặc những phàn nàn của vợ con.
Yêu trong dằn vặt, lo lắng, trách nhiệm; có 3 con rồi mới kết hôn. Nghe họ kể chuyện, mấy lần đọc lại ghi chép, tôi vẫn rưng rưng cảm động.
Không ngờ người thầy chuẩn mực, hay giảng đạo đức lại văng tục với bạn bè, đăng những dòng trạng thái quê mùa, đùa giỡn rất “nhây”…
Gia đình chồng tìm cách tách mẹ con Cẩm, vì cho rằng cô từng bị trầm cảm không nên nuôi con.
Ba đã trực tiếp dạy tôi cách làm nước mắm và gián tiếp dạy tôi cách sống ở đời. Bất kỳ thành công nào cũng phải trải qua giông bão.
Đôi mắt kém không thể ngăn mẹ trở thành người phụ nữ tháo vát. Việc trong nhà từ lớn đến nhỏ mẹ đều chu toàn.
Bà nội tôi từng bảo: đời người, đời cúi ngẫm cũng như nhau. Cúi tàn, lửa cũng tàn. Người sống là bởi còn mang hơi ấm.
Tôi 37 tuổi, hiện tôi chưa kết hôn và cũng không muốn kết hôn hay sinh con. Người độc thân như tôi có thể nhận con nuôi hay không?
Học làm cha là phải biết biến mình thành một người bạn để trò chuyện với con, để hiểu con hơn.
Bắt cóc trẻ em để sử dụng vào mục đích khiêu dâm là thủ đoạn phạm tội mới, manh động, táo tợn, coi thường pháp luật.
Nhà nghèo nhất nhì trong thôn, nhưng má chưa bao giờ để chị em tôi thiếu đói.
Điện thoại của ông không có tín hiệu. Cả đêm bà không ngủ được, lấy cớ ông ở quê mệt, bà bảo con sắp xếp để bà về quê sớm.
Nhờ một bài thơ người ấy viết cho tôi lúc quen nhau được 5 tháng mà tôi quyết định sẽ yêu anh.
“Chơi xong rồi, mình dọn dẹp nào. Mẹ giúp con nha!”, tôi nói câu đó khi con vừa tròn 3 tháng tuổi.