PNO - Những tấm ảnh chụp từ hồi ba mẹ tôi mới mười chín, đôi mươi. Họ đã có một tuổi trẻ huy hoàng khiến con cháu phải trầm trồ.
Chia sẻ bài viết: |
Thuỳ Trang 20-08-2023 14:51:01
Nhìn cụ ông hồi trẻ trên đường phố nước Pháp mà to cao, bệ vệ, sang trọng không thua kém gì mấy ông Tây đi bên cạnh. Người Việt Nam ta cũng ra gì và này nọ phết chứ bộ.
Lý Ngân 20-08-2023 14:42:36
Bài viết rất hay, giàu cảm xúc, mộc mạc, nhẹ nhàng mà ẩn chứa ý nghĩa sâu sa. Đọc xong đoạn kết, tôi thấy lòng cứ mênh mang mãi. Cha mẹ tác giả đã có tuổi trẻ huy hoàng, rồi họ sống cuộc đời tiết kiệm, khiêm tốn và cùng nhau vượt qua bao biến cố, nhìn con cháu lớn khôn. Thế là hoàn thành một kiếp người, không có gì nuối tiếc nữa. Ngày xưa người ta đối đãi nhau tử tế như thế đó, gia đình vẫn là nền tảng quan trọng nhất, dù giàu hay nghèo.
Phạm Viết Hùng 20-08-2023 14:36:40
Nhìn tấm hình, quang cảnh đặc trưng trước 1975 của người dân Sài Gòn. Các cụ ông cụ bà ngày xưa sang trọng, lịch lãm thế. Cụ ông toát lên vẻ trí thức, cụ bà lại đài các, tiểu thơ. Thời 1950 mà có cửa tiệm ở Catina thì gia thế khủng rồi.
Ngô Đức Hải 19-08-2023 10:51:32
Tôi nhìn ngắm mãi không gian đằng sau trong bức ảnh. Tất cả từ tấm biển hiệu, đứa trẻ con lai tóc vàng, người qua lại đều là một phần của thời gian, đều có một câu chuyện, họ đã trở thành ký ức. Tôi và các bạn cũng thế, nay là hiện tại nhưng mai là thành quá khứ rồi.
Nga Thanh 19-08-2023 10:48:02
Cái túi của cô gái ngày đó đẹp quá, thời trang hơn cả bây giờ
Bạch Văn Cầm 19-08-2023 10:12:29
Ông bà đẹp quá. Ông có nét lãng tử, sang trọng. Bà thì đẹp kiểu tiểu thư, kiêu kỳ.
Khách đến phải đi kèm trẻ em; không nhận “khách không dẫn theo trẻ em vì đây là nơi trở về tuổi thơ”.
Các quý ông có đặt tâm tư vào đồ thị hạnh phúc gia đình mình hay không và đã góp những viên gạch nào để xây tổ ấm?
22 năm tình bạn và 9 năm về chung nhà, anh Trọng Tú và chị Vân Anh luôn dành cho đối phương sự thấu hiểu và trân trọng
Để khắc phục khoảng trống nghỉ học sớm, em có thể tìm lớp học online hoặc offline để tiếp tục chương trình phổ thông.
“Khi chồng làm việc nhà nhiều hơn, vợ ít trầm cảm hơn, hôn nhân hạnh phúc hơn”. Trong thời đại 4.0, chuẩn đàn ông quyến rũ phải là dám vào bếp.
Với một đứa trẻ, câu nói tưởng chừng đơn giản của người lớn cũng có thể là một nỗi đau, nỗi ám ảnh từng ngày.
Những em bé bị mẹ kế, cha dượng hành hạ, người thân của các em đang ở đâu khi các em một mình hứng chịu những nhục mạ khắc nghiệt?
Thế giới thời 4.0 có vô vàn trò vui, nhiều món giải trí trên mạng khiến những ông chồng nhiều khi quên đi sự hiện diện của vợ con.
Tuổi thơ của một đứa trẻ không phải nơi để người lớn thể hiện quyền lực hay giải tỏa những ẩn ức riêng.
Ngày nay, với sự phát triển của công nghệ, những tấm ảnh cưới được in tại chỗ chỉ sau vài giây.
Phải chăng đi qua sóng gió, người phụ nữ mới nhận ra mình cần gì ở người đàn ông trong thời đại này.
Vào một dịp sinh nhật má, tôi đã âm thầm mua chiếc điện thoại thông minh làm quà để má cập nhật công nghệ cùng bạn bè.
Điều phụ nữ cần là một người đàn ông biết đặt thiết bị thông minh xuống để lắng nghe âm thanh bình dị trong tổ ấm.
Những cuốn sách ngày cũ đã nhuốm màu thời gian nhưng tri thức cùng tình cảm đọng lại vẫn còn mãi.
Cha mẹ chia tay, chúng tôi sống với bên ngoại và dần dần mất kết nối với bên nội.
Phụ nữ 4.0 vẫn ao ước một người chồng có thể làm quan tòa công minh khi đứng giữa mẹ và vợ.
Tôi đã là cha của 2 đứa nhỏ tiểu học. Ngồi chuẩn bị tập sách cho con mà lòng tôi bồi hồi.
Một tổ chức đã ra đời với sứ mệnh thay đổi môi trường bằng sức mạnh của tâm lý học. Tổ chức này do các em học sinh trung học điều hành.