PNO - Những tấm ảnh chụp từ hồi ba mẹ tôi mới mười chín, đôi mươi. Họ đã có một tuổi trẻ huy hoàng khiến con cháu phải trầm trồ.
Chia sẻ bài viết: |
Thuỳ Trang 20-08-2023 14:51:01
Nhìn cụ ông hồi trẻ trên đường phố nước Pháp mà to cao, bệ vệ, sang trọng không thua kém gì mấy ông Tây đi bên cạnh. Người Việt Nam ta cũng ra gì và này nọ phết chứ bộ.
Lý Ngân 20-08-2023 14:42:36
Bài viết rất hay, giàu cảm xúc, mộc mạc, nhẹ nhàng mà ẩn chứa ý nghĩa sâu sa. Đọc xong đoạn kết, tôi thấy lòng cứ mênh mang mãi. Cha mẹ tác giả đã có tuổi trẻ huy hoàng, rồi họ sống cuộc đời tiết kiệm, khiêm tốn và cùng nhau vượt qua bao biến cố, nhìn con cháu lớn khôn. Thế là hoàn thành một kiếp người, không có gì nuối tiếc nữa. Ngày xưa người ta đối đãi nhau tử tế như thế đó, gia đình vẫn là nền tảng quan trọng nhất, dù giàu hay nghèo.
Phạm Viết Hùng 20-08-2023 14:36:40
Nhìn tấm hình, quang cảnh đặc trưng trước 1975 của người dân Sài Gòn. Các cụ ông cụ bà ngày xưa sang trọng, lịch lãm thế. Cụ ông toát lên vẻ trí thức, cụ bà lại đài các, tiểu thơ. Thời 1950 mà có cửa tiệm ở Catina thì gia thế khủng rồi.
Ngô Đức Hải 19-08-2023 10:51:32
Tôi nhìn ngắm mãi không gian đằng sau trong bức ảnh. Tất cả từ tấm biển hiệu, đứa trẻ con lai tóc vàng, người qua lại đều là một phần của thời gian, đều có một câu chuyện, họ đã trở thành ký ức. Tôi và các bạn cũng thế, nay là hiện tại nhưng mai là thành quá khứ rồi.
Nga Thanh 19-08-2023 10:48:02
Cái túi của cô gái ngày đó đẹp quá, thời trang hơn cả bây giờ
Bạch Văn Cầm 19-08-2023 10:12:29
Ông bà đẹp quá. Ông có nét lãng tử, sang trọng. Bà thì đẹp kiểu tiểu thư, kiêu kỳ.
Hương vị món nước cơm ngày nhỏ thi thoảng vẫn ngọt vào tận giấc mơ của tôi.
Diễn đàn “Trước nạn quấy rối tình dục: Đừng im lặng chịu đựng!” có sự góp mặt của nhiều chuyên gia cùng chia sẻ của nhiều người trong cuộc.
Sự đồng hành luôn mang đến nguồn sức mạnh diệu kỳ. Càng trong chông gai, thử thách, sự đồng hành lại càng đáng trân trọng.
Thấy vợ có thiện chí, chú Tài mở lòng: “Bởi vì em luôn đúng, nên lúc nào anh cũng là người sai".
Một ngày mùa xuân năm 1975, anh đã đứng lặng nhìn chị tan trường về, băng qua đường để lên xe buýt, rồi ly cách đằng đẵng 15 năm trời.
Cả vợ và chồng đều lo khi nửa kia có gia đình mới, con gái sẽ rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Không biết rổ đậu ngon vì chắc hạt hay ngon vì không khí xóm giềng cùng bao thế hệ gia đình bên những câu chuyện ngắn dài xoay quanh mùa đậu.
Sau chuyến du lịch, trong khi vợ đăng ảnh 2 người nắm tay tình cảm thì anh đăng tấm lưng một mình với caption “cô đơn trước biển".
Mẹ tôi, yêu bóng đá với một tình yêu tuyệt đối, như yêu đứa con của mình, ủng hộ các cầu thủ hết mình.
Một tấm gương hôn nhân nứt chỉ có thể lành được nếu cả hai cùng có ý muốn hàn gắn.
Ba mắng tụi con “chỉ thích những điều nhảm nhí”, “không lo học, chỉ mải đu thần tượng”…
Ngoài 80 tuổi nhưng vợ chồng ông Nguyễn Văn Bảy vẫn khỏe mạnh, minh mẫn. Họ vẫn chăm sóc, quan tâm và trao cho nhau yêu thương từ những việc nhỏ nhất.
Ở xã Nghĩa Thắng (huyện Đắk R'Lấp, tỉnh Đắk Nông), ai cũng biết đến Nguyễn Văn Tiến (31 tuổi) với câu chuyện hiếu thảo anh dành cho mẹ.
Hồi ấy, nhà nuôi rất nhiều gia súc, lại làm ruộng nhiều nên cha tôi sắm hẳn 2 chiếc xe kéo. 1 chiếc xe trâu kéo, 1 chiếc xe bò kéo.
Chị Huyền thấy mông lung về cuộc sống, khó quản lý cảm xúc. Qua giới thiệu, chị Huyền theo các câu lạc bộ “chữa lành”, thiền định.
Ngày tôi đi lấy chồng, bác tôi cười, bảo: “Con gái mà lấy chồng xa/ Giống như con lợn khái tha lên rừng”. Tôi đã không hiểu sao bác nói vậy.
Ép người khác ăn thứ họ không muốn thì khác gì chịu cực hình. Mỗi người một khẩu vị theo sở thích, chị không thể bắt chồng con theo mình được.
Người lớn nên nói ít lại, kiên nhẫn chờ đợi, ôn hòa, tử tế nhưng kiên định, tôn trọng cách trẻ làm và khuyến khích trẻ đưa ra ý kiến.