Cầm tờ giấy nguệch ngoạc mấy chữ và cái hộp nhựa đựng ba con bù rầy nằm im lìm như ba hòn đất nhỏ, tôi nghe thời gian như đông cứng lại.
Nếu thấy thương các con phải kiếm ăn giữa mùa dịch bệnh, thì ba mẹ chỉ cần giữ gìn sức khỏe thật tốt.
Tập quán hôn nhân “trọng lễ hơn trọng luật” đã khiến các cặp đôi “nên duyên” mùa dịch chật vật khi không thể làm đám cưới.
Hoãn cưới, hủy cưới, chuyển đổi hình thức thành hôn là điều bắt buộc phải làm theo các lệnh giãn cách; trong khi văn hóa cưới xin chưa “chuyển mình” kịp.
Cưới xong rồi, chồng tôi mới… lật mặt. Anh bảo, đồ ăn gì mà ngọt lừ, lại còn nêm nước dừa với đường quá trớn, thật là khó nuốt. Tôi chưng hửng...
Bắt đầu từ đây, những việc của con, ba mẹ chỉ có thể gợi ý, còn việc quyết định cuối cùng là tùy thuộc vào con.
Nhiều bậc cha mẹ đang áp đặt con cái thành công theo cách của mình, vô tình biến những đứa trẻ đầy đam mê, nhiệt huyết trở nên thấy mình… vô dụng.
Rồi các con sẽ lớn lên, việc “là ai” sẽ càng ít quan trọng hơn rất nhiều, so với việc sống có trách nhiệm, nhân hậu và lạc quan.
Mẹ tôi bảo, nếu chưa gặp cô vợ nào tử tế, thì tôi đã bao giờ tôi là gã chồng tử tế hay chưa.
Đây là những phác họa cần thiết cho những chị em đang “tưởng bở” mà tính chuyện làm lại cuộc đời với nghề online...
Bắt rắn là nghề mà cha tôi chọn để kiếm tiền suốt 7-8 năm trời. Ông đánh cược mạng sống để nuôi chúng tôi ăn học.
Dù là nghệ sĩ, giáo viên, công nhân, hay nhân viên văn phòng - gặp mùa COVID-19, đều có thể trở thành “tiểu thương online”.
Vợ chồng tôi đã ý nhị góp ý về cách hành xử “chiếu trên” của mẹ, nhưng ba bảo: "Trước một sự việc, các con hãy nhìn theo hướng tích cực".
Vợ chồng tôi sống ở ngay trung tâm Osaka cho đến đầu năm nay, khi COVID-19 hãy còn là một… truyền thuyết.
Tôi nhận ra rằng, cuộc sống luôn có những biến cố, điều quan trọng là ta ứng xử với nó ra sao mà thôi.
Cuộc chiến mang tên “nhạc của anh, nhạc của em” trong gia đình chị chưa phân thắng - thua, nhưng khá mệt mỏi cho cả hai vợ chồng.
Mùa dịch, có nhiều gia đình yên ấm hơn chỉ vì chồng không đi nhậu. Nhiều đứa trẻ giỏi giang hơn, bởi được cha mẹ học cùng mỗi ngày...
Trời thì trong xanh, nắng vàng ươm, sân gạch đỏ, dây phơi thịt ba rọi đều tăm tắp. Tôi cứ mải ngắm khung cảnh ấy, thật bình yên!
Những cửa hàng áo cưới ở Tô Châu (Trung Quốc) vẫn được trang hoàng lộng lẫy nhưng không khí vẫn đìu hiu vì không ai đến mua sắm do dịch COVID-19.
Với một bà cụ 70 tuổi như mẹ tôi, chuyến đi thăm con cháu gặp dịch COVID-19 đã diễn biến quá nhanh, thay đổi quá lớn và vô tiền khoáng hậu.
Hội chị em thực ra vẫn cứ chỏi nhau chan chát về quan niệm giữ chồng hay không.
Không thiếu trường hợp mẹ mải mê lướt điện thoại, chụp ảnh selfie hay bố ham nói chuyện phiếm... chỉ chốc lát quay ra, đã không thấy con đâu...
Lời yêu thương dành cho nhau giống như một hợp đồng bảo hiểm, nó hiện diện đó cho chúng ta sự an tâm rằng mình được bảo vệ.
Ở tuổi bạn bè ham thích áo đẹp, giày xịn, một chàng trai lại chọn cuộc sống trên đồi với hoa cỏ cùng chiếc áo bết mồ hôi, chiếc nón lấm lem...
Đằng sau hình ảnh người đàn ông phải nhập viện cùng con rắn quấn chặt là một câu chuyện tình cha gây xúc động mạnh mẽ.