PNO - Đề nghị của vợ khiến tôi khó xử. Tôi không biết làm sao để vẹn đôi đường, tôi không muốn tan vỡ hôn nhân lần nữa.
Chia sẻ bài viết: |
Trần Tuấn 05-04-2024 12:35:33
Có chỗ dựa KT thì bẻm mép vậy thôi? 110% đàn ông chẳng thằng nào muốn nuôi con tu hú???
Khuất Sơn Hà 03-04-2024 14:22:01
Thằng cha dặt dẹo, rởm đời này sao lại tốt số vậy ta?!
Nguyễn Hồng Phi 03-04-2024 10:14:39
Tác giả ra vẻ ta đây đạo đức, bao dung... nhưng thực chất rất hèn! Cả hai: cha và con riêng của vợ cũ đang ăn bám vợ mới.
Văn Công 02-04-2024 17:24:54
Ủng hộ ý kiến của người vợ
Nguyễn thanh vũ 02-04-2024 12:04:54
Bạn là người rộng lượng bạn sống vì tâm m8nhf cũng đồng ý với bạn M.Y là trẻ con vô tội theo bài viết của bạn là bạn đã chắc là không phải con bạn .bạn không dám đối diện sự thật nhưng bạn phải nghĩ đến gia đình bạn mình nói thật vợ mới của bạn là người đâu ra đó 1 là 1 .2 là 2.chẳng thà vợ mới của bạn nuôi von nuôi chứ không chấp nhận nuôi con của loại đàn bà mà 1 đứa con mà không biết Cha là ai mình nghĩ là vợ mới bạn nói đúng còn riêng bạn mặc dù không máu mủ nhưng bạn thương đứa bé không nỡ bỏ đứa bé thì bạn tâm sự thật lòng mình với vợ mong vợ hiểu và thông cảm mình tạo đức thì von mình hưởng phước
Iris 02-04-2024 07:53:37
Bạn đang thương yêu người khác bằng miệng. Miệng nói thương con và sẽ chu cấp con đến 18t bất kể con ruột hay không. Nghe rất đạo đức và cao cả. Nhưng bạn dùng tiền vợ để nuôi con, bà có thể là con người khác. Vợ bạn đã rất rõ ràng và cũng rất nhân từ rồi: sẵn sàng nuôi con riêng của chồng nếu đó là con bạn. Bạn còn muốn hơn. Trong khi vợ phải cực khổ kiểm tiền và chuẩn bị cho việc có con với bạn thì bạn rung đùi muốn vợ cực hơn để lo thêm chuyện bao đồng. Vậy bạn có yêu vợ và thương đứa con chung sắp có giữa hai vợ chồng không? Tôi chỉ thấy bạn lợi dụng vợ và là người tâm cơ, hèn hạ. Gì cũng muốn nhưng an phận lương quanh 7tr còn lại ai sao mặc kệ, miễn là đáp ứng điều bạn muốn thì mới không nhẫn tâm. Bạn mới chính là kẻ độc ác và nhẫn tâm đấy. Bớt nói yêu thương con bằng miệng đi bạn
M.Y 01-04-2024 15:21:30
Bạn nên hết sức bình tĩnh, cố gắng thuyết phục vợ bạn hãy nghĩ đến tình người với nhau trong chuyện này. Trẻ thơ vô tội, nên dù chia tay vợ cũ nhưng bạn đã nghĩ về đứa con bằng cả tấm lòng trắc ẩn của người lớn với mất mát thiệt thòi của con trẻ, cho đến khi cháu trưởng thành. Bạn không cần đối diện sự thật bởi không muốn gây tổn thương cho cháu, vì nếu cháu là con nuôi thì bạn cũng đã từng yêu thương mà ? Vợ bạn nên ủng hộ bạn trong việc này, xem như tạo thêm phước cho con cái. Một khoản trợ cấp nhỏ cho đến ngày cháu lớn khôn, nó không bù đắp được sự mất mát hiển nhiên trong cuộc đời của đứa trẻ. Nhưng cho đến lúc đó, sự thật nó không phải là con của bạn thì sẽ khiến lương tâm người lớn là vợ chồng bạn an ổn, cũng như sự cảm kích của nó cho những "người dưng" sẽ tồn tại suốt đời. Mong bạn thành công trong thuyết phục vợ.
Chị thấy mình sai lầm khi ôm đồm hết mọi thứ, từ mua đất làm nhà đến chi trả các khoản nợ, nên chồng không biết gì cả.
Tôi đang mắc kẹt trong vòng xoáy của nợ nần và dối trá, không lối thoát...
Chị thấy những cô dâu sinh ra trong gia đình giàu có, về nhà chồng khó hòa nhập, sống khác người, khiến chị... sợ lây.
Chị cứ ngỡ cuộc sống mình trôi qua êm đềm như tuổi thơ sống trong căn nhà có cha mẹ, anh chị em quây quần, cho đến khi lập gia đình.
Đùng một cái, Thanh thông báo dịp lễ này dẫn người yêu về ra mắt, cả nhà vừa rối vừa mừng.
Láng giềng cứ nửa phố nửa quê vậy mà vui. Tối lửa tắt đèn có nhau, chớ không phải đèn nhà ai nấy sáng.
Đi giữa thành phố rực cờ hoa. Tôi thầm tự hào và mong có ai đó hỏi về ba, tôi sẽ rất thích và trả lời: Ba tôi là bộ đội!
Tôi vào Đội Thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh, hăng hái tham gia các hoạt động. Phong trào Đoàn Đội đã rèn tôi thành thanh niên mạnh khoẻ, lạc quan.
Bây giờ điều kiện kinh tế khá hơn, nhưng mỗi lần đưa tiền cho vợ, thái độ của chồng khiến Linh chán nản.
“Thế hệ cợt nhả” là thế hệ gì mà nhắc đến ai nấy ngao ngán lắc đầu?
Hễ không được đáp ưng yêu sách là cậu quý tử chặn số, cắt đứt liên lạc với bố mẹ.
Tôi lao vào đầu tư, làm ăn, xoay xở... nhưng cái tôi mất lại là những tháng ngày yên ổn nhất, là những bữa cơm tối có đầy đủ tiếng cười.
Người ta xài đồ cũ vì hoàn cảnh, vì thói quen, hay vì một lý do nào khác?
Khi cảm thấy chân như bước đến đường cùng, hãy nghĩ, hãy tìm đến một người để nói ra...
Chuyện mở hay tắt đèn trên giường tưởng “nhỏ như con thỏ” nhưng với không ít cặp đôi lắm khi gây cơm không lành canh không ngọt.
Con ước một lần được cảm nhận sự công bằng, được bố mẹ nhìn nhận và yêu thương như những đứa con khác trong gia đình.
Người bi quan phàn nàn về cơn gió, người lạc quan chờ đợi nó đổi chiều, người thực tế điều chỉnh lại cánh buồm
Một người chưa từng biết thế nào là hạnh phúc, coi thường hạnh phúc...