1.

Bị cáo Nguyễn Văn Tý xấu hổ che mặt với tội danh “hiếp dâm” trong phiên tòa phúc thẩm
Tháng 3/2013, TAND Q.6 mở phiên tòa sơ thẩm, xét xử bị cáo Nguyễn Văn Tý (SN 1972, ngụ P.12, Q.6) tội hiếp dâm, tuyên phạt mức án 10 năm tù giam. Tý kháng cáo kêu oan, khẳng định mình không phạm tội do hành vi có sự đồng thuận, hợp tác của nạn nhân. “Cô gái ấy cũng không ra gì, rất ăn chơi, trên người có nhiều hình xăm và biết hút thuốc, vợ bị cáo đòi đuổi đi ngay trong đêm đầu tiên nhận việc nhưng vì thương hại, bị cáo hẹn đến sáng mai mới tính chuyện” - Tý trình bày lý do kêu oan trong phiên tòa phúc thẩm. Tòa phản biện: “Còn thương tích trên mặt nạn nhân, bị cáo tính sao? Đồng thuận sao nạn nhân bị đánh”. Tý cúi đầu im lặng, không trả lời được nên bị cáo quay sang thừa nhận tội và… xin giảm án.
Từ tỉnh Kiên Giang, vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, Trương Thị D.H. (SN 1991) khăn gói lên TP.HCM tìm việc. Được một người chạy xe ôm chỉ dẫn, ngày 26/12/2011 H. tìm đến quán cà phê của Tý xin việc làm. Ngoài bán cà phê, vợ chồng Tý còn kinh doanh quán nhậu nên có thuê một căn nhà cho nhân viên ở lại. Tối đó, H. được hướng dẫn vào căn nhà nói trên để ngủ. Đến giữa đêm, để ý thấy vợ đang tắm, sẵn có chút men say, Tý lẻn vào chỗ H. giở trò đồi bại. Không được nạn nhân chấp thuận, Tý đấm đá vào mặt H. Sau khi thực hiện hành vi, Tý ra ngoài khóa trái cửa. H. kêu gào, than khóc, năn nỉ xin cho về quê nhưng Tý vẫn không mở khóa. Đợi thêm một lát, biết Tý ngủ say, H. phá cửa sau, trèo qua mái nhà hàng xóm rồi đến công an trình bày sự việc.
Sự non nớt khiến H. không biết mình có thai. Cho đến ngày thai lớn, không thể bỏ nên cô lo sợ, về quê thú nhận với gia đình. Sau đó, cô sinh được một đứa con trai. Hôm trở lên tham dự phiên tòa sơ thẩm, H. nói trong nước mắt: “Chỉ yêu cầu bị cáo bồi thường 20 triệu đồng cho danh dự, nhân phẩm, tổn thất tinh thần và chi phí nuôi con”. Yêu cầu ít ỏi này của H. nhanh chóng được bị cáo chấp thuận.
2.
Khi gặp và yêu nhau, cô gái trẻ quê Bình Định Trần Thị N.Đ. (SN 1992) đã biết Tý là một người có “bản lý lịch trích ngang” đầy tiền án, tiền sự. Tý từng vào tù ra tội với nhiều tội danh: cố ý gây thương tích, hành hạ người khác, có hành vi dâm ô… Tý cũng đã qua một lần đổ vỡ hôn nhân bởi bản tính cục cằn, hung hăng, thích gây gổ. Tuy nhiên, gạt bỏ những lời can khuyên từ bạn bè, người thân, Đ. vẫn đến với Tý. Đ. tin người đàn ông này đã “mỏi gối chồn chân”, cộng với lần đổ vỡ trước sẽ giúp Tý biết tu tỉnh làm ăn, trân quý hơn hiện tại. Thế nên, sau khi kết hôn, Đ. nhanh chóng sinh con hòng “giữ chân” Tý vào một cuộc sống có trách nhiệm hơn. Đ. cho biết: “Thực tế, chồng tôi có thay đổi. Anh rất lo làm ăn, không để cho người thân phải khổ. Vì vậy, khi biết ảnh phạm tội trở lại, và là tội hiếp dâm, tôi không tin. Tôi còn nghĩ đó là… cái bẫy của H.”.

Dù đau khổ nhưng vợ Tý - Trần Thị N. Đ. hứa sẽ cho thêm
bị cáo một cơ hội (trong ảnh là vợ và con trai hơn hai tuổi của Tý)
Đ. chỉ tin sự thật chồng cố tình phạm pháp khi nhìn vào nỗi đau của H., cô gái trẻ phải sớm làm mẹ trong hoàn cảnh khó khăn. Cùng phận đàn bà, Đ. biết lo cho H. khi nghĩ đến đứa trẻ - con trai giữa H. với chồng mình - rồi đây liệu có được thương yêu, bởi nó là kết quả của hành vi tội lỗi, phạm pháp, không được trông mong. “Cô ấy đến xin làm chưa trọn một ngày, mà phải gánh chịu nỗi đau cho cả một đời” - nghe Đ. nói vậy nên chúng tôi hỏi chuyện giúp đỡ nạn nhân, Đ. cười buồn: “Từ ngày anh Tý bị bắt, gia đình tôi cũng… xuống luôn. Không có ảnh nên mình tôi không xoay xở nổi quán nhậu. Chị nhìn xem, quán cà phê giờ cũng chỉ còn chừng này”. Đó là một quán cóc vỉa hè, gồm một tủ nhỏ đựng ly tách pha cà phê cùng hai chiếc bàn con con dành cho khách. “Đã vậy, tôi còn phải nuôi con sắp đến tuổi ăn học. Để phụ tôi, mẹ anh Tý dù tuổi cao nhưng mỗi sáng vẫn phải mua thêm giỏ bánh bò, bánh ú rồi đi bán dạo mới đắp đổi qua ngày được” - Đ. nói, trông cô già dặn hơn nhiều so với cái tuổi 21 của mình.
Thấy cậu con trai mới hơn hai tuổi sà vào lòng mẹ, Đ. vờ hỏi: “Nè, ba con đâu?”. Cậu bé nhanh miệng: “Ba đi công việc rồi, lâu về lắm”. Đ. thở dài: “Nó biết ba đi tù, nhưng không biết diễn đạt làm sao thôi. Hồi anh Tý bị bắt, nó mới mấy tháng tuổi. Tuần nào tôi cũng làm nhiều đồ ăn mang vào thăm chồng. Ban đầu ảnh dặn đừng cho con biết, đợi đến khi nó… tự biết, nhưng sau ảnh thương nhớ con quá nên cứ đòi gặp”. Đ. kể thêm, lúc mới bị bắt, trong trại tạm giam, Tý viết cho vợ lá thư, thành khẩn xin lỗi vì hành vi làm khổ, gây xấu hổ cho vợ, cho gia đình đồng thời ngỏ ý xin Đ. nghĩ đến tình nghĩa mà nuôi dạy con trai cho tốt. “Khi đọc lá thư ấy, tôi khóc suốt. Có người vợ nào chấp nhận chồng mình như thế, nhưng tôi yêu ảnh, con tôi cũng không thể không có cha. Nên từ suy sụp, thất vọng, thiếu lòng tin, tôi vẫn dặn lòng tha thứ cho ảnh, và cho thêm một cơ hội làm người đàng hoàng. Mong rằng “ngôi nhà” tôi đang xây từ đống đổ nát này sẽ không bị anh đập tan lần nữa” - Đ. xa xăm.
NGÂN DU
Phạm tội thuộc trường hợp “tái phạm nguy hiểm” Hành vi phạm tội của bị cáo Nguyễn Văn Tý thuộc trường hợp nghiêm trọng, do bản thân bị cáo có tiền sự và nhân thân xấu, từng nhiều lần bị tuyên án tù giam với nhiều tội danh. Trong số các tội danh ấy, có tội danh “hành hạ người khác” cũng như thực hiện hành vi dâm ô với phụ nữ nên hành vi “hiếp dâm” lần này được coi là “tái phạm nguy hiểm”, chiếu theo điểm i, khoản 2, điều 111 Tội Hiếp dâm của Bộ Luật hình sự sửa đổi, bổ sung năm 2009: “Người nào phạm tội hiếp dâm trong trường hợp tái phạm nguy hiểm thì bị phạt tù từ bảy năm đến 15 năm”. Tuy nhiên, theo điểm b, khoản 1, điều 46 về tình tiết giảm nhẹ: “Người phạm tội tự nguyện sửa chữa, bồi thường thiệt hại, khắc phục hậu quả” sẽ được xem xét giảm nhẹ hình phạt. Do đó, bị cáo nhận lãnh mức án tương xứng của pháp luật là 10 năm tù giam. Hành vi “hiếp dâm” của bị cáo Nguyễn Văn Tý thể hiện bản tính hung hãn, xem thường pháp luật, chẳng những xâm phạm đến sức khỏe, danh dự, nhân phẩm của nạn nhân, gây ảnh hưởng xấu đến trật tự, trị an chung mà còn để lại nhiều hậu quả, nỗi đau dai dẳng, suốt đời cho nạn nhân, vốn là cô gái trẻ: phải mang thai và đơn thân nuôi con trong hoàn cảnh khó khăn, ngoài mong muốn. Bên cạnh đó, qua câu chuyện này, thật lấy làm tiếc khi bị cáo vì không biết quý trọng hiện tại, những gì đang có là gia đình hạnh phúc, là người vợ hết lòng yêu thương, rộng lượng khi đã bỏ qua quá khứ và sẵn sàng tha thứ cho mình. Thay vì hướng thiện, biết ăn năn, chăm chỉ gầy dựng cuộc sống thì bị cáo một lần nữa phá tan hạnh phúc, sự yên ổn của mình, đẩy những người thân yêu vào đau khổ, khó khăn. Bản thân nhận lãnh mức án 10 năm tù giam - sự trừng trị thích đáng của pháp luật - hẳn chưa bằng nỗi đau mà bị cáo gây nên không chỉ cho nạn nhân mà còn cả cho mẹ và vợ con mình. Luật sư NGUYỄN VĂN TÀI (Đoàn Luật sư TP.HCM) |