PNO - Sao ba mẹ không ngăn cản con trước những quyết định “sống chết”? Trao cho con sự dân chủ có là cách giáo dục tối ưu không?
| Chia sẻ bài viết: |
Daisy 18-05-2020 08:48:56
Bảo Trâm thật sự không thất bại cho đến khi cô ta đổ lỗi cho cho ba mẹ của mình trong khi lựa chọn là của cô ấy. Mỗi người một hoàn cảnh, không ai giống ai, vậy nên đừng so sánh. Tối ưu không phải là không có hạn chế. Mình vẫn đồng tình với cách cho con cái tự chủ cuộc đời mình và có trách nhiệm với chính nó.
Lan 15-05-2020 08:57:30
tự mình lựa chọn rồi giờ oán trách cha mẹ sao? nực cười. Thử hỏi nếu cha mẹ cô ta ngăn cản cô ta li dị, rồi ông chồng cũ chứng nào tật nấy, chừng ấy cô ta vẫn oán trách thôi. Học đại học xong không tìm được việc phù hợp với ngành học là bình thường. Quan trọng là cô ta là kẻ bất tài nhưng hay đổ lỗi cho người khác. Lớn rồi thì tự chịu trách nhiệm đi ạ
Lan 13-05-2020 13:53:22
"trao cho con sự dân chủ có là cách giáo dục tối ưu không?
Tôi tâm đắc với bài này của cô giáo Nguyễn Ngọc Hà. Con trai tôi vừa TNDH về bảo: " nếu ngày ấy ba mẹ kg ép con học đàn không bắt tập gõ máy 10 ngón thì giờ con sẽ sao nhỉ ? trẻ con có ai thích phải học gì đâu chứ cũng đâu biết mình thích gì "
Huỳnh My 12-05-2020 07:59:38
Cô này ngộ thiệt. Đã là người trưởng thành thì phải chịu trách nhiệm với quyết định và cuộc đời mình, đừng có đổ lỗi cho ai hết. Cha mẹ chỉ có trách nhiệm đến khi con trưởng thành, úm con hoài sao nó lớn. Đời bao la, hôm nay là thế chưa biết ngày mai thế nào. Chuyện trong nhà thì mỗi nhà biết, chỉ nghe lời kể sao đánh giá được?
Con tôi ngay từ nhỏ cũng đã hướng cháu theo cách tự lập, tôi có khi đóng vai trò là tư vấn nhưng lúc chúng nhỏ kia chứ đã lớn rồi, mình tư vấn mà chúng không nghe thì chúng phải chịu trách nhiệm lấy.
Con cái khi trưởng thành đã là một công dân độc lập, đừng ỷ y vào cha mẹ nữa.
Kim Ngân 11-05-2020 22:33:21
Chưa đi hết cuộc đời chưa biết hay dở. Tái ông mất ngựa chưa biết hên hay xui. Khó khăn chưa hẳn đã là điều xấu.
Bài kiểm tra thực sự của cuộc ly hôn văn minh diễn ra khi chị trở về nhà, đối diện với bốn bức tường, lúc đã một mình...
Chị hiểu tâm lý của mẹ chồng từ một người tháo vát, làm việc luôn chân luôn tay, giờ phải ngồi một chỗ cùng vết thương nhức nhối thật không dễ dàng.
Em dâu nói cô ấy phải gánh nặng một mình, chồng em thì hờ hững như người dưng…
Sau 10 năm làm dâu, Linh không còn đủ nhiệt tình để nấu ăn phục vụ đại gia đình chồng vào ngày cuối tuần nữa.
Bắt đầu bước sang dốc bên kia cuộc đời. Có lẽ chúng tôi nên bỏ dần câu cửa miệng “Chờ mai mốt…”.
Nếu có thể thì phụ nữ ơi, đừng đòi hỏi chúng tôi nhớ được từng mã màu son. Hãy để chúng tôi được vụng về một chút, được chân thật một chút.
Dù muốn dù không, mọi cặp đôi đều nhận ra tồn tại một ảnh hưởng, hay thẳng thừng là một quyền lực trên giường.
Suy cho cùng, tài sản của cha mẹ làm ra trước sau gì cũng để lại cho con
Lấy chồng con một và sống chung với mẹ chồng, Huyền dần dần tập làm quen, bớt để ý, bớt khó chịu, càu nhàu.
Có cô người yêu kém gần 20 tuổi, anh học cách không cố gắng biến người kia thành phiên bản hoàn hảo trong mắt mình mà kiên nhẫn tìm thấy nhịp chung...
Chị thấy việc tạm rời công việc giống như một khoảng lặng cần thiết. Nó giúp chị sắp xếp lại cuộc đời để hiểu đâu là điều thực sự quan trọng.
Bao giờ thì chồng mới hiểu được ước mơ rất đơn giản của cô: có một người đàn ông thực sự hấp dẫn trong gian bếp nhà mình?
Mẹ tôi sốc nặng. Bà chẳng hiểu vì sao đứa con có ăn có học, được ba mẹ đặt tất cả niềm hy vọng lại có ý nghĩ ấy.
Vợ chồng cô Sáu bôn ba làm lụng kiếm tiền, còn cậu con trai sức dài vai rộng chỉ chúi đầu vào màn hình máy tính, điện thoại để chơi game.
Không ai nhận ra cô đang xài hàng nhái. Những lời ngưỡng mộ, ca tụng có cánh trong phần bình luận khiến cô sung sướng.
Ai cũng cần một khoảng trời riêng, chỉ là đừng đóng cửa khiến người khác phải tò mò tự hỏi bạn đang giấu giếm điều gì trong đó.
Có lẽ mấy ai tin mẹ chồng nàng dâu có thể hòa thuận nhưng đối với tôi, đó là sự thật.
Người bạn thân vẫn chưa hồi đáp rõ ràng về số tiền mượn. Vân vừa thất vọng vừa áy náy với chồng.