Khi ngồi viết những dòng chia sẻ này, trong tôi đầy rẫy sự ngổn ngang. Giữa thời buổi khó khăn, kiếm đâu ra một tháng 24 triệu đồng trả lãi ngân hàng, trong khi thu nhập của cả nhà là 27 triệu đồng. Số nợ hơn 2 tỷ do chồng thua lỗ chứng khoán một lần nữa khiến gia đình rơi xuống vực mà cách đó 2 năm, sau sự cố vụ lan đột biến vẫn chưa kịp hoàn hồn.
 |
Kết cục của phi vụ lan đột biến khiến bao người lao đao, trong đó có gia đình tôi (Ảnh: mạng xã hội) |
Vợ chồng tôi lấy nhau với 2 bàn tay trắng. Nội ngoại vừa nghèo vừa xa, nên chỉ động viên bằng tinh thần. Đầu năm 2019, chúng tôi tích cóp được 90 triệu đồng và liều vay thêm 450 triệu đồng (chủ yếu tín chấp từ ngân hàng) để mua miếng đất 75 mét vuông vùng ven.
Chiều nào vợ chồng con cái cũng chạy xe máy 15 kilômet để ra ngắm nghía miếng đất bao năm mơ ước. Một căn nhà cấp 4 với 3 phòng được ấp ủ trong trí tưởng tượng của chúng tôi, dù nợ ngập đầu.
Khoảng 2 tháng sau, đất vùng ven rục rịch tăng giá, do chủ trương di dời dân ở thành phố trong diện quy hoạch ra ngoại thành. Người ta trả lô đất chúng tôi giá 900 triệu đồng, chớp thời cơ, vợ chồng tôi bán ngay và lấy số tiền đó mua đi bán lại thêm vài ba miếng nữa. Cuối năm 2019, kiếm lời từ đất được hơn 1 tỷ đồng (sau khi đã trả hết nợ), chúng tôi quyết định mượn thêm 400 triệu đồng để mua nhà.
Năm 2020, chồng tôi bắt đầu tìm hiểu về lan đột biến, dù anh chẳng yêu thích mấy về hoa. Ngày chồng xách về một chậu cây nhỏ xíu với giá 27 triệu đồng, tôi giật nảy mình. Phần vì cây cối chúng tôi không hề rành, phần đang chật vật với khoản nợ ngân hàng. May mắn thế nào, dịp đó đúng vào đợt sốt lan đột biến.
Chậu cây chồng tôi mua hôm trước đã được chính người bán mua lại với giá 40 triệu đồng. Thấy có lời, chồng tôi nhảy vào thị trường lan. Tôi quán xuyến mọi việc gia đình để chồng ngày đêm theo dõi giá cả, tìm hiểu các nhà vườn có tên tuổi.
Lợi nhuận cao, thanh khoản nhanh, một chậu cây với vài thân to khỏe, lá tầm 6 centimet có giá vài trăm triệu đồng. Chồng tôi chủ yếu lướt sóng kiếm mỗi chậu từ 5 đến 10 triệu đồng. Từ một người “vô danh”, anh ấy trở thành một “lan thủ” được nhiều người biết đến.
Điện thoại ông xã tôi lúc nào cũng ở trạng thái “tinh tinh”. Mua đi bán lại, có ngày kiếm cả trăm triệu đồng. Trong vòng 5 tháng, chúng tôi đã mua được ô tô để làm phương tiện vận chuyển. Ngoài ra chồng tôi còn đầu tư làm giàn với chi phí 300 triệu để mua thêm nhiều giò lan hiếm cũng như tăng uy tín và sự tin tưởng với bạn hàng.
Thấy chúng tôi mau “đổi đời”, một số người thân bạn bè cũng muốn “góp gió” bằng việc chung vốn chia lời. Chấp nhận “thuyền to sóng lớn”, chồng tôi ôm tiền tỷ đi Bình Dương mua lan hiếm.
Nào ngờ giao dịch đang lưng chừng thì lan hạ nhiệt. Khách chấp nhận bỏ cọc cả trăm triệu đồng. Chồng tôi rút vốn không kịp. Thời điểm đó chúng tôi lỗ 3 tỷ đồng. Sau khi bán xe và 2 miếng đất, chúng tôi âm 1 tỷ.
Từ chi tiêu rủng rỉnh, tôi buộc phải thắt lưng buộc bụng, tội nhất là các con. Tôi phải cắt gần như sát nút các khoản mua sắm, ăn tiêu trong nhà. Đến cả học thêm Anh văn ở mấy trung tâm quốc tế cũng phải bỏ dở.
Nóng ruột trước thua lỗ, chồng tôi chuyển hướng sang chứng khoán. Sách báo liên quan đến cổ phiếu được mua về chất đầy nhà. Cầm cố sổ đỏ nhà, chồng tôi đầu tư "tất tay" 1 tỷ đồng để "lên sàn".
 |
Nóng vội chủ quan lại là nguyên nhân để chồng tôi vỡ nợ từ chứng khoán (ảnh minh họa) |
Mặc cho tôi can ngăn rồi nhờ mẹ anh nói đỡ, nhưng chồng tôi vẫn một mực: “Là vợ, em phải tin vào anh chứ. Anh đang làm tất cả vì gia đình”. Chồng đã nói vậy, tôi chỉ biết thở dài.
Thời điểm đầu có lãi. Chiều nào chồng rủ cả nhà đi ăn, con tôi lại cười đùa “hôm nay chắc sàn “xanh” ba nhỉ?”. Tiếp đến anh đổi điện thoại và xe máy đời mới cho cả vợ và chồng. Biết anh đầu tư có chút lời, nhưng tôi vẫn thấp thỏm.
Trong khoảng 1 năm, nợ trong ngân hàng vơi đi được nửa. Chồng tôi vui ra mặt: “Vợ thấy chồng nói đúng không? Anh sẽ đổi vận cho gia đình mình trong vài quý tới”.
Nếu nói tôi không tin chồng thì không hẳn. Bởi tôi biết anh nhanh nhạy và thông minh. Nhưng nguy cơ rủi ro vào những lĩnh vực không đúng chuyên môn của anh khiến tôi sợ.
Tôi lo nhất là sức khỏe của chồng. Thời gian anh ngủ ít hơn thời gian ôm điện thoại và laptop. Nhiều đêm thấy chồng căng mắt dõi theo cột sàn lên xuống với đủ màu xanh đỏ, tôi cũng mất ngủ theo.
Điều tôi lo ngại cũng đã tới. Mới đây, chứng khoán rớt đáy, chồng tôi trầm tư báo tin “anh phải cắt lỗ nếu không sẽ mất trắng”. Dù đã chuẩn bị tinh thần, nhưng số tiền nợ không như tôi nghĩ. Nó đã gấp 2 lần số vay ban đầu, bởi trong quá trình chơi, chồng tôi còn vay tiền trên sàn.
Tôi chẳng thiết ăn cơm và cũng không còn tâm trạng để kể chuyện cho con trước khi đi ngủ vì số nợ và số lãi cứ xuất hiện trong đầu. Nhưng cãi nhau lúc này không giải quyết được vấn đề.
Chồng tôi thuộc kiểu người độc đoán. Anh luôn coi mình là đúng, là trung tâm. Tôi giận anh nhưng cũng thương anh rất nhiều. Anh không rượu chè, cờ bạc. Lúc nào cũng canh cánh trả nợ và làm giàu. Có lẽ cuộc sống ngày xưa của anh quá khó khăn nên mong muốn các con sung sướng hơn mình, điều ấy khiến chồng tôi tạo áp lực cho mình.
Nhìn đúng bản chất của 2 lần vỡ nợ, không có gì khác ngoài nóng vội, chủ quan và có phần tham lam. Suy cho cùng, tiền thì ai cũng tham. Làm giàu là nhu cầu chính đáng. Tuy nhiên 2 cú sốc liên tiếp là bài học cay đắng mà chúng tôi ngậm ngùi đối diện, nhất là với chồng tôi. Anh thủ thỉ nói với tôi như một lời thú nhận “Anh đã quá tự tin vào bản thân. Giá nghe lời em thì…”.
Sau mỗi “giá như” là một bài học. Nhưng với tôi, bài học kiếm tiền chưa hẳn đã bằng bài học về mối quan hệ vợ chồng. Qua biến cố về tiền bạc, tôi tin chồng sẽ trân trọng tiếng nói của vợ hơn. Rồi nhất định anh sẽ có những bước chắc chắn, đúng với chuyên môn để làm lại từ đầu. Mẹ con tôi sẽ luôn đồng cam cộng khổ bên anh...
Hồng Nhung
Có những biến cố cuộc đời chực chờ ghìm bạn xuống, nhưng bạn đã từng bước vượt qua, để nay nhìn lại, bạn tràn đầy niềm tự hào về bản thân... Mời quý độc giả chia sẻ câu chuyện và kinh nghiệm vượt nghịch cảnh cùng chúng tôi. Bài viết và hình ảnh có bản quyền xin gửi về hộp thư email: online@baophunu.org.vn |