PNO - Món quà tết ý nghĩa đôi khi không cần phải là một thứ đắt tiền hay quý giá, mà nó hàm chứa tình cảm và mong muốn của con cái dành cho bố mẹ. Đó có thể là món quà tinh thần bất ngờ hay một lời chúc chân thành.
Chia sẻ bài viết: |
Có lần, một đồng nghiệp của tôi nói: “Đàn bà sau khi chia tay bạc lắm, họ bạc hơn đàn ông rất nhiều”.
“Có ai về ăn mì Quảng với Phương không?”. Lời mời gọi “đánh gục” bao người. Tôi và nhóm bạn sinh năm 1974 sắp xếp ngay công việc để về quê.
Tranh giành con khi ly hôn, đôi lúc chưa hẳn vì thương yêu con, mà vì muốn chiến thắng cựu bạn đời, hoặc đánh đòn chí mạng vào đối phương.
Một gã trai trưởng thành vẫn có thể khóc nức nở như một đứa trẻ. Tuổi nào mất cha, mất mẹ mà chẳng đau.
Việc báo hiếu sẽ càng ý nghĩa và thiêng liêng khi diễn ra trong nhẹ nhàng và thầm kín.
Về đến nhà sau chuyến đi từ thiện 4 ngày, mẹ tôi thở ra khoan khoái: “Không có đi đâu mà thoải mái như về nhà mình”.
Năm này qua năm khác, chẳng thấy bạch mã hoàng tử nào đến, rốt cuộc chị thì “ở giá”, chị thì chọn một anh rể “chẳng giống ai”...
Những người đàn bà bình thường giống như một mặt hồ phẳng lặng không gợn sóng. Họ luôn có cách để đưa mình trở về trạng thái tĩnh nhất.
Ngày giỗ trăm ngày của ba, tôi làm bắp chuối trộn gỏi, có đủ tôm tươi, đậu phộng, thật ngon. Nhưng hiếu thuận thì cũng đã là muộn màng.
Đó là một buổi tiệc cảm xúc với những ký ức về mẹ trong mùa Vu lan này.
Một ông bố cho biết, thành công trong dịp nghỉ hè của cậu con trai 12 tuổi nhà anh là biết lau cái bàn thật sạch!
Vợ chồng bác vừa bán căn nhà vài chục tỷ để trả nợ cho con trai rồi chuyển về quê sống. Bác đã “thấm đòn” cách dạy con của mình.
“Bỏ chồng rồi lấy ai mà ôm”, Dũng từng nói đùa như thế mỗi khi vợ anh đòi ly hôn.
Phụ nữ đi xa được bao nhiêu và bao lâu là vừa đủ? Đi thế nào để con không quên sự hiện diện của mẹ?
Má gấp gáp mở cuộc họp gia đình vì lo mình đổ “cây bệnh lớn” mà chẳng được may như lần trước.
Không chỉ là một lối nhỏ dẫn ra sông, nơi ấy còn là những con dốc thoai thoải giấu những ú òa, bí mật của một thiên đường tuổi thơ.
Sứ mệnh của những cơn say nắng phải chăng là để đục đẽo chiếc kén hôn nhân?
Sau nhiều tổn thương tôi mới nhận ra điều quan trọng này. Có lẽ đó sẽ là "kim chỉ nam" để tôi bắt đầu hàn gắn những vết thương...