PNO - Bài học “tết vui khi tâm mình bình an" tuy đơn giản nhưng tôi chưa học được. Tết mà kẹt tiền quá thì chẳng có gì vui!
| Chia sẻ bài viết: |
Lth.222 10-02-2024 14:47:04
Tết nhà nghèo có vị gì... Mình không thích tết chút nào khi nhìn các bạn ai cũng xúng xính áo váy đẹp mà mình thì chẳng có, điều ấy đã là đáng buồn nhưng buồn hơn là cả nhà mình ai cũng đều như vậy.Mắt rưng rưng khi thấy Tết đã kề cận mà bố mẹ vẫn gắn bó với mấy chiếc áo cũ rách, toàn là được cho thôi.Thế nên nhà mình rất ngại đi chơi...Tiền đóng học còn chật vật chưa trả,nợ nần năm cũ vẫn đeo bám đến qua năm mới.Cứ cuối năm là y rằng có mấy cô vào đòi nợ mẹ mình, mẹ toàn phải xin khất...
Ba SG 30-12-2022 19:02:46
Chả cần nói Tết ngày thường mà không có tiền thì sống cũng như địa ngục chứ ở đó mà nói Tết không có tiền thì có mà buồn thối ruột luôn !
Dù cơ thể ổn, má luôn nghĩ tới đang đau chỗ nọ chỗ kia. Má lên mạng xem thông tin về triệu chứng bệnh, thấy mình cũng có giống y, lại lo.
Giữa những đêm con bị bệnh, người chịu thức cùng bạn chính là câu trả lời rõ nhất cho chữ “bạn đời”.
Có nhiều mối quan hệ được che phủ bởi danh nghĩa tình cảm, nhưng thực chất lại là sự đổi chác tinh vi.
Sau 10 năm, chị rời đi với đôi bàn tay trắng, chưa kể, tâm lý và thân thể đều bầm dập.
Cuộc sống đôi khi chỉ cần như vậy: một ngôi nhà, những bữa cơm giản dị, có người mình thương yêu và có những điều nhỏ bé làm lòng an ổn.
Đề trả nợ tiền nhà, Linh cùng chồng thắt lưng buột bụng, nát óc tính toán hôm nay ăn gì... Nhưng nhà lại không có tên cô đồng sở hữu.
Má Thùy năm nay gần 60 tuổi và bà bỗng như thành một người khác trong việc chi tiêu.
Tôi cũng không biết nói thế nào khi con có suy nghĩ quá hời hợt, tương lai còn dài, chưa biết ngày mai ra sao.
Lam thầm cảm ơn sự khó tính của mẹ chồng đã cho cô cơ hội được sống nền nếp, biết chăm lo tổ ấm gia đình.
Với cha mẹ già, sự nghiệp, địa vị, chức danh của con cái có cao đến mấy, cũng chẳng thể ấm lòng bằng sự hiện diện của họ khi cha mẹ cần.
Có cả tá lý do khiến một cặp đôi thường xuyên làm chuyện ấy xa nhà, đa phần tại nhà nghỉ.
Thuỳ thấm thía từng lời mẹ nói, lâu nay cô vẫn đóng vai nạn nhân khi trách móc chồng quá ham việc, bỏ bê thờ ơ với vợ.
Khi tình yêu còn mới, cảm xúc vẫn còn nguyên sự nồng nhiệt thì sau mỗi lần cãi nhau, vợ hoặc chồng thường dễ mềm lòng, dễ chủ động làm hòa hơn.
Bà không biết rõ người đã hại mình và là cha của con mình là ai.
Liệu sự tự do và những thú vui vật chất có đủ làm nên một cuộc sống viên mãn?
Thước đo của một người thành đạt ngoài việc kiếm tiền còn phải nằm ở sự tử tế, nhân cách sống
Dẫu biết nghề giúp việc đắng cay trăm bề, nhưng tôi không nghĩ có những người chủ chi li và bần tiện đến vậy.
Bài kiểm tra thực sự của cuộc ly hôn văn minh diễn ra khi chị trở về nhà, đối diện với bốn bức tường, lúc đã một mình...