PNO - Đến khi ba mẹ không còn, sợi dây tình thân kết nối trở nên mong manh, nếu không biết cách giữ gìn, nó có thể đứt bất cứ lúc nào.
Chia sẻ bài viết: |
Chuột cụ 01-10-2022 08:10:34
Nhiều lúc tôi cũng thấy rất buồn lòng! Cha mẹ còn, anh em trong gia đình gặp gỡ nhau là lẽ thường tình... Đoàn tụ bên cha mẹ, anh em cùng nhau quấn quít, dù rằng bận rộn đến đâu cũng cố gắng sắp xếp để về bên nhau... ấm áp vô cùng! Một mai cha mẹ khuất núi, anh em con cháu, ai cũng bận rộn, lớn bận đi làm, trẻ bận học hành... việc gặp gỡ đoàn tụ, vì thế chẳng hề dễ dàng... Rồi nữa, xa xôi cách trở Trung Nam Bắc, đâu thể dễ gặp như trước đây, dù mọi người có cố gắng bao nhiêu đi chăng nữa. Nghĩ mà thấy đau lòng quá!
Đỗ hồng phong 26-09-2022 14:48:31
Quá đúng với suy nghĩ của nhiều người
Võ Thuy y nhi 25-09-2022 19:22:31
Anh chị trong gia đình đoàn phải kết yêu thương quan tâm đến nhau, anh chị là cha là mẹ mái nhà của em. Tôi là mẹ, tôi sẽ nói với các con, nhà có hai chị em con là út lo học nha học bài tập làm, kiếm tiền, làm việc nhà, nha út. Út ngoan thương mẹ thương chị hai nha con, út ngoan chăm sóc cho bản thân giữ mình nha con gái yêu của mẹ, mẹ làm tất cả vì con. Sau này không còn mẹ, hai chị em nương tựa vào nhau mà sống nha con. Con gái lớn ngoan biết thương mẹ thương em nhường nhịn em nha con gái, không có ích kỷ nha. Anh chị em đoàn kết yêu thương nhau chia sẻ với nhau...
Nguyễn mạnh Hùng 25-09-2022 18:30:05
Để các thế hệ sau có thương yêu và gắn kết với nhau thì cha mẹ hãy sống công bằng cả về tình cảm cũng như vật chất . Đừng vì trọng đứa này đứa kia mà gây nên sự xa lánh của các con. Nó sẽ là câu trả lời khi cha mẹ đã về với tổ tiên.
Phantan 25-09-2022 07:53:38
Bài viết hay và ý nghĩa!
Mtd 24-09-2022 14:50:46
Bé là anh em, lớn lên là họ hàng??? Lớn rồi mới hiểu???
Mỗi khi nghe cháu gọi tôi là “ông nội”, tôi lại thấy ấm áp vì biết rằng mình đang duy trì sợi dây liên hệ của gia đình, họ hàng.
Gặt lúa, gánh lúa ngoài đồng về là chuyện của người lớn. Nhưng tới khâu đập lúa ban đêm thì lũ trẻ chúng tôi cũng phải xúm vào làm phụ cho nhanh.
95 tuổi, bà là hình mẫu lý tưởng của bao cụ già trong xóm về sức khỏe, sự minh mẫn và tinh thần tự chủ.
Gần 40 năm làm bạn, niềm vui và nỗi buồn gì chúng tôi cũng chia sẻ được. Cảm ơn cuộc đời vì có bạn.
Nhìn dưới góc độ nhân khẩu học, kinh tế và sự bền vững của quỹ hưu trí, việc nghỉ hưu sớm không được khuyến khích.
Họ tiết kiệm từng ngày để nghỉ hưu sớm. Thế nhưng, viễn cảnh của họ liệu có tươi sáng?
Nghỉ làm khi chưa có chế độ lương hưu nghĩa là bạn phải chốt được vấn đề “sống bằng gì, sống như thế nào?”…
Nhà tôi vẫn còn cái bếp củi bên tường và tủ gạc măng rê trong bếp. Anh em tôi từng đòi bỏ đi, nhưng má không chịu.
Đăng hỏi: “Mẹ muốn con cưới con gái hay con trai?”. Mẹ nói: “Con cưới ai cũng được, miễn là người con thương”.
Bức ảnh này được chụp vào mùng Hai tết Quý Mão 1963, khi ba mẹ tôi đưa các con đến chúc tết bà ngoại. Tôi khi ấy đang… nằm trong bụng mẹ.
Cứ sum vầy là sẽ có tết Trung thu. Vậy nên Trung thu truyền thống hay hiện đại không quan trọng bằng niềm vui bên nhau.
Đôi vợ chồng trẻ Nguyễn Thị Kim Thủy và Nguyễn Hoàng Sơn mày mò nghiên cứu, phục dựng những mẫu lồng đèn có tuổi đời hàng trăm năm.
Mấy chục năm mới có cơ hội làm lồng đèn cho con, chồng tôi như trở về thời còn là đứa trẻ vô tư, vô lo.
Tôi dạo bước giữa ngược xuôi giữa thị thành, bất giác lại nhớ thương hình bóng của những mùa Trung thu năm cũ, nơi quê nhà.
Cha mẹ chỉ cần "mang con về" là đủ. Con về cha mẹ nào cũng vui, nhà vui, trăng ngày nào cũng tròn.
Chính cú máy không sắp đặt hôm ấy lại là bức chân dung cuối cùng của bà còn sót lại cho đến ngày hôm nay.
Đó cũng là lúc tôi nhận ra được giá trị của sự tự do - tự do làm điều mình muốn, tự do đi những nơi mình thích.
Những chiếc đèn ống lon, đèn chai nhựa tự chế đã đưa chúng tôi đi qua bao mùa trăng đầy ắp tiếng cười...