PNO - Đến khi ba mẹ không còn, sợi dây tình thân kết nối trở nên mong manh, nếu không biết cách giữ gìn, nó có thể đứt bất cứ lúc nào.
| Chia sẻ bài viết: |
Chuột cụ 01-10-2022 08:10:34
Nhiều lúc tôi cũng thấy rất buồn lòng! Cha mẹ còn, anh em trong gia đình gặp gỡ nhau là lẽ thường tình... Đoàn tụ bên cha mẹ, anh em cùng nhau quấn quít, dù rằng bận rộn đến đâu cũng cố gắng sắp xếp để về bên nhau... ấm áp vô cùng! Một mai cha mẹ khuất núi, anh em con cháu, ai cũng bận rộn, lớn bận đi làm, trẻ bận học hành... việc gặp gỡ đoàn tụ, vì thế chẳng hề dễ dàng... Rồi nữa, xa xôi cách trở Trung Nam Bắc, đâu thể dễ gặp như trước đây, dù mọi người có cố gắng bao nhiêu đi chăng nữa. Nghĩ mà thấy đau lòng quá!
Đỗ hồng phong 26-09-2022 14:48:31
Quá đúng với suy nghĩ của nhiều người
Võ Thuy y nhi 25-09-2022 19:22:31
Anh chị trong gia đình đoàn phải kết yêu thương quan tâm đến nhau, anh chị là cha là mẹ mái nhà của em. Tôi là mẹ, tôi sẽ nói với các con, nhà có hai chị em con là út lo học nha học bài tập làm, kiếm tiền, làm việc nhà, nha út. Út ngoan thương mẹ thương chị hai nha con, út ngoan chăm sóc cho bản thân giữ mình nha con gái yêu của mẹ, mẹ làm tất cả vì con. Sau này không còn mẹ, hai chị em nương tựa vào nhau mà sống nha con. Con gái lớn ngoan biết thương mẹ thương em nhường nhịn em nha con gái, không có ích kỷ nha. Anh chị em đoàn kết yêu thương nhau chia sẻ với nhau...
Nguyễn mạnh Hùng 25-09-2022 18:30:05
Để các thế hệ sau có thương yêu và gắn kết với nhau thì cha mẹ hãy sống công bằng cả về tình cảm cũng như vật chất . Đừng vì trọng đứa này đứa kia mà gây nên sự xa lánh của các con. Nó sẽ là câu trả lời khi cha mẹ đã về với tổ tiên.
Phantan 25-09-2022 07:53:38
Bài viết hay và ý nghĩa!
Mtd 24-09-2022 14:50:46
Bé là anh em, lớn lên là họ hàng??? Lớn rồi mới hiểu???
Từ cha, tôi hiểu rằng tình yêu đôi khi không cần nói thành lời - chỉ cần nhìn cách một người sống, ta cũng đủ biết họ thương ta đến nhường nào.
Việc xây dựng một gia đình hỗn hợp - nơi có sự hiện diện của con riêng, con chung - là một hành trình đầy thử thách nhưng vô cùng ý nghĩa.
Thủ phạm bạo hành trẻ em có thể là người thân: cha ruột, mẹ ruột, cha dượng, mẹ kế… - những người có trách nhiệm yêu thương và che chở trẻ.
Tình trạng “rổ rá cạp lại” khiến nhiều đứa trẻ lớn lên bên cạnh cha dượng, mẹ kế. Làm thế nào để dung hòa mối quan hệ nhạy cảm này?
Ngồi cạnh nhau cả buổi không nói câu nào. Có cách gì để vợ chồng không thờ ơ lạnh nhạt với nhau?
Những ngày mưa gió, họ là những người dù đi đâu, bươn chải trong phiên chợ nào cũng chỉ muốn mua nhanh, bán nhanh để chạy vội về nhà.
Một đồng tiền thưởng có thể khiến trẻ cười vài phút. Nhưng một ánh nhìn tự hào, một lời “Ba mẹ tin con làm được” có thể theo trẻ đến suốt đời.
Bao nhiêu tuổi con cái cũng cần cha mẹ. Đừng để con phải đứng bên rìa cuộc sống của đấng sinh thành.
Mạng xã hội là nơi có “hiệu ứng con vịt”. Nhìn con vịt điềm tĩnh bơi trên mặt nước, ai biết bên dưới chân vịt đang phải đạp nước không ngừng.
Nếu “lắng” không đúng cách, cha mẹ chẳng “nghe” được gì khiến việc lắng nghe trở thành hình thức, phản tác dụng.
Máy chơi điện tử cầm tay là món đồ chơi gắn mác hàng hiệu, thời thượng hồi ấy...
Nhịp sống hiện đại trong một thế giới ngày càng phẳng khiến nhiều bậc cha mẹ nuôi kỳ vọng con mình giỏi tiếng Anh ngay từ khi còn rất nhỏ.
Thế hệ học trò “ca ba” năm nào đã ở tuổi 50. Mỗi lần nhớ lại những buổi học lưng chừng giữa 2 buổi sáng - chiều, lòng tôi vẫn xốn xang.
Pickleball không có lỗi, vấn đề nằm ở tâm thế và mục đích ra sân của người cầm vợt.
Sự gắn kết thật không đến từ những ly trà sữa, mà từ việc mỗi người cảm thấy an tâm khi được là chính mình.
Có những món ăn độc đáo mà dù chỉ được ăn một lần trong đời cũng khiến mình khắc cốt ghi tâm không thể nào quên.
Giấc mơ đến trên những tấm lưới thật đẹp. Mơ cho những chuyến ra khơi bội thu. Mơ những ngày rong chơi thỏa thích cứ kéo dài mãi.
Giữa những hối hả, cốm như người bạn thầm lặng nhắc tôi sống chậm lại để cảm nhận và lắng nghe sự dịu dàng của mùa thu.