Tết ai cũng muốn dọn sạch nhà tống tiễn cái cũ, những điều xui xẻo và hướng đến cái mới, những điều tốt đẹp hơn.
Tết hằng năm vẫn y nguyên không khí ấy, chỉ là nhà tôi thiếu hẳn mùi nồng ấm từ khi ba rời xa chúng tôi.
Nghệ nhân Nguyễn Thị Phiên nói, khi cả nhà bỏ điện thoại xuống và vào bếp cùng nhau, sẽ thấy được trọn vẹn nhất những giá trị của yêu thương, gắn kết.
Cứ mỗi khi chuẩn bị tết về là ba lại theo những chuyến khơi xa. Ba hay cười xoa đầu tôi và bảo rằng “mẻ cuối”.
Tết về, hãy đến thăm ông bà. Có thể mắt ông đã kèm nhèm. Có thể bà đã nhớ nhớ quên quên, không còn nhận ra đứa cháu ngồi bên cạnh.
Năm nay, câu trả lời “về quê” đã hơi chừng dè dặt, không rổn rảng dễ dàng bật ra như các năm trước.
Cứ cuối năm là gió chướng về. Anh em tôi được mẹ nhắc mặc thêm áo ấm, nhưng tôi mê không khí lạnh se se ấy nên lì lợm không khoác áo.
Chỉ có về với má mới là tết. Mùa sum vầy mà thiếu con cháu tội má lắm. Mà, mùa xuân của má còn được mấy lần nữa đâu…
Không quá bất ngờ khi con báo tin không về quê ăn tết, nhiều cặp vợ chồng già động viên: Đừng quá ham việc mà bỏ quên tết”.
Chẳng phải tự nhiên mà khắp Việt Nam, hầu như dân tộc nào cũng có tục giữ lửa ngày tết.
Gió xuân về gợi những ký ức buồn vui bên má. Ký ức về thời cơ cực nhưng gia đình lúc nào cũng ấm áp, bình yên.
Dù xa quê, chị Mùi vẫn giữ cách đón tết truyền thống vì muốn chồng và con gái gần gũi hơn với văn hóa Việt Nam.
Ngày càng nhiều gia đình chọn cách ăn tết tối giản để tận hưởng trọn vẹn không khí đầm ấm, hân hoan trong những ngày đầu năm.
Cứ đến gần tết là chị em lại tất bật chuyện… giảm cân, làm đẹp. Các dịch vụ làm đẹp cấp tốc cũng thi nhau chào mời.
Được trang điểm, được ôm hoa, được chụp hình - những cụ bà ở mái ấm Thiên Ân bỗng rạng rỡ, đẹp hơn bao giờ hết.
COVID-19 làm nhiều người trở tay không kịp. Nhưng suy nghĩ về cuộc đời mới thấy, chính sự “ba chìm bảy nổi” là thử thách bất cứ ai cũng phải trải qua.
Và tôi quyết định sẽ không về nữa. Tết xa quê thì sao? Đâu phải mình chúng tôi kẹt lại thành phố.
Giới trẻ dành nhiều thời gian lướt điện thoại để chơi game, nghe nhạc, theo dõi người nổi tiếng...
"Thời gian không đợi, quà bánh nhiều đâu thể giúp người già bớt cô đơn”. Tôi nhớ mãi lời nội vào buổi chiều hôm ấy.
Khi những đứa con của Alice Iwin viết thư gửi đến các cụ già trong viện dưỡng lão, chúng không ngờ rằng điều này đã tạo nên một hiện tượng xã hội.
Ngày tết, nội chuyện ngày cúng cơm ba bữa, thêm ba cữ ăn, vài cữ sữa cho một hai đứa nhỏ, là không còn sức để… ngủ, nói gì thong dong...
Nhỏ Út vừa tắt máy xe bước xuống, đã nghe ba và chị hốt hoảng báo nhà bị trộm.
Không phải ai cũng nắm được những bí quyết quản lý tài chính gia đình để không lâm cảnh dở khóc dở cười sau tết.
Chị thấy sức lực của mình dường như bào mòn cả cho những ngày cận tết. Mua, mua và mua. Qua tết lại điệp khúc bỏ, bỏ và bỏ.
Tháng Chạp còn căng khoản "nợ nhà”, là quần áo mới cho các con, sắm sửa nhà cửa chuẩn bị đón tết. Đây cũng là khoản “nợ” khiến mẹ trăn trở nhiều.