PNO - Chỉ hai học sinh hôn nhau, nhưng cả lớp chứng kiến, sẽ phân tâm, ảnh hưởng đến học tập. Trường học không phải nơi phô diễn tình cảm.
Chia sẻ bài viết: |
Mẹ Đậu 18-07-2020 07:58:12
Tình cảm là một thứ gì đó rất tự nhiên, không thể và cũng không nên cấm. Học sinh đến trường đâu chỉ để học, tình yêu lớp, yêu trường, yêu thầy cô thì đó không phải tình yêu sao. Tình cảm ở học đường là những rung động đầu đời của các em, là những kỉ niệm sẽ theo các em cả cuộc đời. Khoảnh khắc cuối cấp nhiều xúc động, là động lực để các em thể hiện tình cảm của mình thì hãy nhìn nó với ánh mắt thiện cảm hơn. Thế hệ bây giờ khác với thế hệ trước nhiều lắm. Gia đình và nhà trường có chăng chỉ nên giáo dục giới tính cho các em, để các em hiểu thêm cách tự bảo vệ mình còn tình cảm thì sao có thể cấm. Sao phải thần thánh cái trường học lên như 1 nơi tôn nghiêm không được thể hiện tình cảm vậy, trong khi nó vẫn tồn tại những mảng tối như bạo lực học đường, quan liêu, nâng điểm. Thiết nghĩ, những thứ đó nhà trường mới nên quan tâm giải quyết. Và có 1 điều nữa là, bọn học sinh chẳng quan tâm đến 1 đôi yêu nhau nào đâu mà nói ảnh hưởng đến học tập. Biết thì để đấy thôi chứ chẳng ảnh hưởng gì đến nhân sinh quan đâu.
Thấy vợ có thiện chí, chú Tài mở lòng: “Bởi vì em luôn đúng, nên lúc nào anh cũng là người sai".
Một ngày mùa xuân năm 1975, anh đã đứng lặng nhìn chị tan trường về, băng qua đường để lên xe buýt, rồi ly cách đằng đẵng 15 năm trời.
Cả vợ và chồng đều lo khi nửa kia có gia đình mới, con gái sẽ rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Không biết rổ đậu ngon vì chắc hạt hay ngon vì không khí xóm giềng cùng bao thế hệ gia đình bên những câu chuyện ngắn dài xoay quanh mùa đậu.
Sau chuyến du lịch, trong khi vợ đăng ảnh 2 người nắm tay tình cảm thì anh đăng tấm lưng một mình với caption “cô đơn trước biển".
Mẹ tôi, yêu bóng đá với một tình yêu tuyệt đối, như yêu đứa con của mình, ủng hộ các cầu thủ hết mình.
Một tấm gương hôn nhân nứt chỉ có thể lành được nếu cả hai cùng có ý muốn hàn gắn.
Ba mắng tụi con “chỉ thích những điều nhảm nhí”, “không lo học, chỉ mải đu thần tượng”…
Ngoài 80 tuổi nhưng vợ chồng ông Nguyễn Văn Bảy vẫn khỏe mạnh, minh mẫn. Họ vẫn chăm sóc, quan tâm và trao cho nhau yêu thương từ những việc nhỏ nhất.
Ở xã Nghĩa Thắng (huyện Đắk R'Lấp, tỉnh Đắk Nông), ai cũng biết đến Nguyễn Văn Tiến (31 tuổi) với câu chuyện hiếu thảo anh dành cho mẹ.
Hồi ấy, nhà nuôi rất nhiều gia súc, lại làm ruộng nhiều nên cha tôi sắm hẳn 2 chiếc xe kéo. 1 chiếc xe trâu kéo, 1 chiếc xe bò kéo.
Chị Huyền thấy mông lung về cuộc sống, khó quản lý cảm xúc. Qua giới thiệu, chị Huyền theo các câu lạc bộ “chữa lành”, thiền định.
Ngày tôi đi lấy chồng, bác tôi cười, bảo: “Con gái mà lấy chồng xa/ Giống như con lợn khái tha lên rừng”. Tôi đã không hiểu sao bác nói vậy.
Ép người khác ăn thứ họ không muốn thì khác gì chịu cực hình. Mỗi người một khẩu vị theo sở thích, chị không thể bắt chồng con theo mình được.
Người lớn nên nói ít lại, kiên nhẫn chờ đợi, ôn hòa, tử tế nhưng kiên định, tôn trọng cách trẻ làm và khuyến khích trẻ đưa ra ý kiến.
Cái tôn ti trật tự từ gia đình mang ý nghĩa rộng ra xã hội. Mà, trên bảo dưới không nghe là điều thường thấy hiện nay.
Phải nịnh nọt, dụ dỗ mãi tôi mới lưu lại được những khoảnh khắc an nhàn, vui vẻ bên nhau của ba mẹ như thế này.
"Mẹ khóc hả?", giọng đứa trẻ tự kỷ, ngây ngô, nhưng sâu trong tâm hồn, có lẽ cậu cũng cảm nhận được sự vỡ vụn trong lòng người mẹ.