Bánh xe tử thần

02/03/2014 - 18:06

PNO - PN - Má tôi bảo: “Tóc chị Hai bây dày, rụng cọng này may còn cọng khác; nếu không, chắc… trọc lóc từ lâu vì thằng chồng đổ đốn”. Những ngày này, tôi mới thấm thía câu nói đầy xót xa của má.

edf40wrjww2tblPage:Content

Tháng trước, đưa chồng đi khám bệnh, chị Hai được bác sĩ cho biết, anh mắc ung thư gan giai đoạn cuối. Hổm rày, anh rể nằm một chỗ, người trắng bệch. Nói nằm một chỗ, thực ra, bệnh hành anh đau nhức, trở mình liên tục, khi ngửa, khi úp… Vẫn chỉ mình chị Hai giúp anh xoay chuyển. Chị tôi tranh thủ ăn khi chồng chợp mắt; nửa đêm mới đi gội đầu, giặt giũ vì hễ rời đi là anh ới ời, gào thét.

Banh xe tu than

Năm 1982, chị tôi đến với anh bằng lời hứa từ tình bạn chí thân giữa ba tôi và ba anh rể. Hôm trước về làm dâu, hôm sau chị đã chạy về má với gương mặt sợ hãi, toàn thân tím bầm vì bị chồng ngắt nhéo. Anh rể mắc chứng cuồng dâm. Ngày đó, không ai nghĩ đây là một căn bệnh, chỉ biết trong anh rể có một “con quỷ dữ”. Anh thường xuyên uống rượu. Thấy chị tôi ngày càng tàn tạ, ốm o, anh ngang nhiên ngoại tình, cặp hết ả này đến cô kia.

Rượu khiến anh rể “yếu” dần. Anh thành kẻ nát rượu. Bấy giờ, chị và hai cháu tôi chẳng những là nạn nhân của thói bạo hành trong cơn say của anh rể mà còn thành… con nợ thay. Không riêng các quán nhậu, những người quen của gia đình gần như đều là chủ nợ của anh rể. Tôi không tính nổi đã bao nhiêu cái Tết, cứ đêm 30, hàng chục người lần lượt đến nhà chị đòi nợ. Còn anh rể, má tôi bất đắc dĩ, bao phen cùng chị đi tìm cõng anh về, khi nghe người ta báo thấy anh say, nằm bẹp bữa thì ở góc đường, hôm ở quán nhậu. Má cũng là người có giai đoạn phải túc trực canh chừng chị, sau một lần phát hiện chị giấu trong góc bếp mấy chai thuốc trừ sâu. Đã bao phen, chúng tôi phải chia nhau đi tìm con trai chị vì cháu chán cảnh sống ấy nên bỏ nhà đi bụi.

Trước khi sức khỏe anh suy sụp, phải vào Sài Gòn khám, anh chị tôi đã… kịp bán nhà để trả nợ. Hiện tại, vợ chồng chị về ở với má tôi. Hai con chị đều đã bỏ xứ đi làm ăn xa, vừa rồi trở về thăm cha trong cảm xúc buồn, thương và cả… hận. Có người nói sao chị không bỏ quách anh đi hoặc đến tòa ly hôn là xong chuyện. Ở quê tôi, hai chữ ly hôn gần như không có trong “từ điển” của mỗi người, nó giống như một bản án rất tệ dành cho người phụ nữ. Chứng nghiện rượu của anh dẫn đến bao khốn khổ, gia đình khánh kiệt; cả căn bệnh anh rể đang đối mặt, cũng do rượu. Nhiều người hàng xóm cho rằng anh rể đã tự đẩy mình vào con đường nghiện ngập. Có muôn cách giải quyết nỗi khổ tâm thay cho việc cầu cứu ma men, vì đó đâu phải chiếc phao, mà là bánh xe tử thần.

 THƯỜNG LOAN

Bài tham gia diễn đàn xin gửi về địa chỉ: vi motchunhau@baophunu.org.vn

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI