PNO - Sống chung nhà, ngủ chung giường với nhau 7 năm, chia sẻ bao đắng cay ngọt bùi, nhưng tôi vẫn chỉ là bạn của anh.
Chia sẻ bài viết: |
Trang 21-08-2022 08:18:33
Tôi ko hiểu người phụ nữ này nghĩ gì
Muốn không ràng buộc sao ko sống riêng chỉ có 2 người , sao ko đi làm để độc lập kinh tế mà ru rú ở nhà để bị khinh ghét
Trung 20-08-2022 08:24:56
Bạn ngu và tự phụ thì tự chịu thôi. Mảnh giấy không là gì, lễ cưới không là gì thì kết cục bạn cũng chả là gì ở nhà đó. Rời bỏ khi còn chưa muộn. Và nhớ sống cho chín chắn nhé.
Hoàng thị Hương 19-08-2022 23:30:38
Bạn hãy nói chuyện với anh ta, nói rằng nếu yêu bạn, thì anh ấy phải làm đám cưới, yêu cầu anh nói chuyện với con anh để con gái anh ấy hiểu và tôn trọng bạn, còn anh ấy vẫn lừng chừng - không làm vậy thì có nghĩa là anh ta không yêu bạn, như vậy thì cần phải chia tay
Tình cảm, thời gian, đến cả tiền tích lũy của tôi, chị gái cũng tỉ tê mượn. Và tôi cứ thế ngoan ngoãn với hai tiếng “phụ chị”.
Tâm trí tôi tự dưng hiện lên câu hỏi: Nếu không có chồng bên cạnh thì sao? Ngay lập tức tôi sợ hãi xua đi suy nghĩ điên rồ này.
Hơn 5 năm quen biết nhau, lúc nào bạn cũng ngập trong khó khăn và liên tục mượn tiền Thùy.
Lời hỏi han xuất phát từ sự quan tâm, nhưng đôi khi lại vô tình trở thành gánh nặng cho người trong cuộc.
Quyên đã hiểu, mẹ chồng không thể là chỗ dựa cho đời cô. Tiền bạc, tài sản của mẹ cho cũng không giúp cô hạnh phúc.
Huyền thất nghiệp đã 3 tháng, mỗi khi chia sẻ, tâm sự với chồng, anh đều nói sẽ không sao, nhưng Huyền vẫn cảm thấy nỗi buồn len lỏi.
Yêu và cưới người cha đơn thân, bạn phải trong tâm thế bước vào một thế giới đặc biệt.
Tôi từng có người chồng suốt ngày rượu chè bê tha. Trong cơn say xỉn, anh không đánh vợ nhưng thường đạp tung cửa phòng lúc nửa đêm.
"Chiều Mạc Tư Khoa rừng dương như trầm lặng, mà nghe câu dặm rằng hết giận rồi thương, ơi câu hò quê hương em hát chiều nay sao mà thương mà nhớ…"
Miếng chùi xoong, cây cọ bình và giá treo bọt biển… Tất cả đến từ một đơn hàng đặt trong lặng lẽ của chồng tôi.
Đôi khi, thứ giữ ta lại ở cuộc đời này không phải là thứ đẹp lung linh, mà là trách nhiệm, là tiếng khóc của con...
Câu nói của chị gái cứ ám ảnh trong đầu: “Em cứ nghĩ cho kỹ, 3 triệu đồng nuôi mẹ có thực sự nhiều không mà phải đắn đo tính toán”.
Tình yêu đôi khi là cuộc gặp gỡ giữa những mảnh vỡ, nhưng không phải mọi mảnh vỡ đều vô giá trị, chỉ để vứt đi.
Mẹ hốt hoảng và đau đớn nhận ra càng ngày, mẹ càng coi thường ba dù họ chưa từng cãi nhau, chưa từng to tiếng.
Mọi vấn đề trong các mối quan hệ đều có thể giải quyết nếu cùng ngồi lại với nhau, nói chuyện trên tinh thần xây dựng.
Tình yêu không bao giờ có mặt cùng sự hiện hữu của háo thắng, giành giật. Ngân chưa hiểu được điều ấy.
Ngại giao tiếp bằng mắt/ Gaze Aversion, có lẽ là giải thích hợp lý hơn cả cho trạng huống này.
Bà muốn con trai đứng tên riêng tài sản để thử thách con dâu…