PNO - Chuyện cha mẹ thương đứa con này hơn đứa con kia, thiên vị hay phân biệt đối xử giữa các con xưa nay không hiếm. Vậy nhưng khi nói ra, nhiều người sẽ phủ nhận ngay: Làm gì có chuyện đó, đứa nào tôi cũng thương như nhau.
Chia sẻ bài viết: |
YÊN BÌNH 11-09-2024 11:47:04
Ngày xưa mẹ buộc tôi phải tránh xa người thích tôi để nhường cho chị. Khi tôi làm có tiền nhờ mẹ giữ giúp thì mẹ đưa hết cho mấy người kia tiêu. Em trai ko có việc làm mẹ kêu tôi cho mượn vốn kinh doanh rồi chả thấy hoàn lại. Em gái gây nợ nần để người ta đến nhà đòi la ó, tôi cũng phải đứng ra trả thay. Sợ phải trả nợ thêm nên tôi đưa cả nhà về chung sống thì em gái trộm tiền tôi nhưng mẹ lại lặng thinh khi biết chuyện. Anh trai chuyển nhà 1 mình thì mẹ trách ko ai phụ, còn tôi chuyển nhà 1 mình thì mẹ im ru. Anh trai ko chịu làm công thuê mà cứ phải chờ cơ hội kinh doanh lớn rồi cứ hỏi mượn tiền ko bao giờ hoàn lại thì mẹ nói tội nghiệp nó. Cháu gái (con của em trai tôi) cũng do 1 mình tôi nuôi từ khi mới lọt lòng đến hết đại học mà ko thấy mẹ thương tôi thêm chút nào. Dịch COVID-19 tôi gồng gánh 7 miệng ăn bằng đồng lương của mình đến kiệt sức chả thấy mẹ nói tiếng nào. Ở nhà thuê rẻ tiền thì mẹ ko chịu, buộc tôi phải thuê nhà to cho ở riêng dưới đất vì ko chịu ở chung cư cùng tôi. Mỗi tháng vừa lo cho 2 con của mình vừa phải gồng gánh thêm tiền nhà thuê của mẹ cộng thêm tiền thuốc thang... tôi toàn nợ thẻ tín dụng mà mẹ chả cảm thông. Vậy đó, tôi hoàn toàn ko nhận được chút tình thương nào từ mẹ ruột của mình. Chỉ có ba là thương tôi vất vả cho gia đình từ khi độc thân đến khi lập gia đình. Nhưng ông trời đã cướp đi tình thương đó cách nay 12 năm. Kể từ ngày đó tôi như kẻ xa lạ với gia đình, tôi chán nản chỉ làm tròn bổn phận là con. Lắm khi nằm suy nghĩ ko biết có phải tôi mang tội gì nên trả giá cho đến ngày nay. Phải chăng do kiếp trước tôi vay nên kiếp này đầu thai lên để trả nợ mình gây ra?
Khi lao động hết sức, sống hết mình, trọn vẹn, tử tế với đam mê, chúng ta sẽ có được cảm giác hạnh phúc vì đã sống một cuộc đời đáng sống.
Trong thời đại này, một người đàn ông biết sống thật, sống sâu và vẫn muốn trưởng thành mỗi ngày sẽ không thể bị thay thế.
Nhà chồng khá bực mình, thương cảm cho chồng tôi khi vớ nhầm cô vợ dở nên… chịu khổ.
Má đã gánh hàng đi khắp nơi để bán bóp đựng tiền, đồ chơi trẻ em, mắt kính… Người ta gọi “bóp ơi” chứ không ai gọi tên của má...
Đâu cần phải hầm hố, bặm trợn thì mới là đàn ông. Đôi khi, sự mạnh mẽ, ấm áp lại đến từ những thứ rất mềm mại, nhẹ nhàng.
Tôi biết ơn những lần dại khờ ngày nhỏ đã cho tôi được nhìn vào ánh mắt ấy của cha, để tháng ngày về sau, tôi không có điều gì hối tiếc.
Photobooth (buồng ảnh tự động) đang được xem là một nghi thức hẹn hò mới của nhiều bạn trẻ đang yêu.
Với tôi, mâm bánh nóng hổi ngoại làm trong những ngày mưa ròng vẫn luôn là món ngon nhất.
Diễn đàn “Đâu là hình mẫu đàn ông thời 4.0?” mời bạn sẻ chia, khám phá, đối thoại và góp phần định hình chân dung người đàn ông kỷ nguyên số.
Ban đầu anh chị chỉ trò chuyện xã giao, nhưng vì đôi bên có vẻ mặt giống nhau, giống cả nốt ruồi duyên ở cằm, nên họ dần cởi mở hơn.
Sau khi người anh lớn tấn công, người anh kế vác ghế chuẩn bị ra đòn, người mẹ ra đóng cửa để tạo không gian cho con trai “xử lý” em gái.
"Tôi cũng nóng tính, nhưng khi chồng hay mẹ chồng nổi giận, tôi hay chọn nhẫn nhịn. Bởi không ai hoàn hảo cả".
Theo đuổi hạnh phúc là một đời của nhân loại. Nhiều người cảm thấy chỉ có những khoảnh khắc hạnh phúc là nguồn năng lượng giúp chúng ta tiếp tục sống.
Có một làn sóng người trẻ bỏ phố về quê tìm một công việc căn cơ để lập nghiệp ngay trên quê hương mình.
Những pha ra đòn chí mạng của người đàn ông, nếu bổ vào cơ thể một phụ nữ không có phản xạ tốt, sẽ nguy hiểm tính mạng.
Một món canh không chỉ là hương vị ngọt ngào của đất quê mà còn mang theo bao kỷ niệm tháng ngày vô tình vùi lấp.
Trong trường hợp này, cô vợ chỉ cần bước tới, đứng chắn giữa chồng và đối phương, thì cuộc ẩu đả có khi đã không kịp bắt đầu.
Đu pickleball theo trend, môn thể thao nhiều ý kiến trái chiều này lại trở thành lẽ sống của tôi khi sắp bước qua tuổi 50.