PNO - Gần 10 năm qua tôi luôn gồng gánh gia đình và lúc nào cũng phải lo cho đứa em, đứa cháu bên vợ. Nhưng hiện tôi đã có "bí kíp".
Chia sẻ bài viết: |
Hải Phạm 21-10-2022 20:33:49
Mỗi nhà mỗi cảnh, nếu em hay cháu của vợ/chồng bạn thì bạn dám cam đoan đối xử y như em, cháu mình chăng? Hay bạn chỉ cảm thấy khó chịu vì 1 người lạ ở trong nhà bạn, ăn cơm của bạn, để bạn rửa chén, để bạn giặt đồ của nó? Dĩ nhiên nều người đó có ý thức thì không nói nhưng nếu là người ko ý thức cũng ko tự giác thì sao. Đặt mình trong hoàn cảnh đó rồi hãy tự hỏi mình trước khi chê bai người khác bạn ạ!
hải 21-10-2022 11:47:07
Chúc mừng anh đã được sống thật ngay tại nhà mình. Nhà tôi rộng và rất rất rộng nhưng mọi thứ thiết kế theo nhu cầu sử dụng của 2 vợ chồng và con trai tôi , có ai tới là mọi thứ xáo trộn nên tôi nói không với việc ở nhờ ở tạm
Tran Nhue 21-10-2022 09:44:04
Phụ nữ nhiều người quá đáng lắm.Nuôi bên ngoại bao nhiêu cũng được,bên nội tới ở vài ngày là mặt nặng mày nhẹ,kiếm chuyện.
Vũ Gia Vinh 21-10-2022 08:49:31
Đàn ông gì mà nhỏ nhặt , ích kỷ thế hả
Lee 20-10-2022 16:48:07
Ai cũng muốn cuộc sống riêng của mình được tự do và thoải mái trong thế giới riêng của mình sau một ngày mệt mỏi vì công việc.
Ghé thăm ba ngày thì OK. Chứ xem như trạm ghé. Tức nhiên là không thể chấp nhận được.
Sorry ai cũng có gia đình và thân thuộc, nhưng phải biết tôn trọng cuộc sống riêng của người khác với.
Duy anh 20-10-2022 16:42:34
Tâm lý chắc chắn ai cũng sẽ giống như bạn, nhỡ công việc chỉ nhờ ít ngày thôi, chứ triền miên hết người này lại người khác thì tâm lý chịu sao nổi.
Nhất 20-10-2022 16:26:16
Tùy thôi! Có người thì bên ngoại,có người thì bên ngoại. Có người thì cả 2 vợ chồng đón cả gia đình dòng họ bên ngoại đến ở trong nhà của cha mẹ chồng mua đối xử như bát nước đầy, anh chị em bên ngoại tổ chức đánh bài ăn nhậu cả đêm nhưng vẫn cố gắng thức để phục vụ. Còn bà con bên nội đến thăm, biếu đặc sản rồi về trong ngày lại đối xử không ra gì! Chuyện đó là thường! Theo mình thì" Không sợ thiếu! Chỉ sợ không công bằng! Nên đối xử đồng đều 2 bên!"
Minh Hùng 18-10-2022 19:38:21
Tôi chỉ mong có nhà ngoại lên ở cùng cho vợ vui mà ko được đây bác ơi
huyến 18-10-2022 15:17:19
ki bo kẹt sỉ, đàn ông keo kiệt
Mọi vấn đề trong các mối quan hệ đều có thể giải quyết nếu cùng ngồi lại với nhau, nói chuyện trên tinh thần xây dựng.
Tình yêu không bao giờ có mặt cùng sự hiện hữu của háo thắng, giành giật. Ngân chưa hiểu được điều ấy.
Ngại giao tiếp bằng mắt/ Gaze Aversion, có lẽ là giải thích hợp lý hơn cả cho trạng huống này.
Bà muốn con trai đứng tên riêng tài sản để thử thách con dâu…
Từ khi vợ dắt các con ra nhà trọ, tôi mới thấm thía thế nào là trống vắng. Đi làm về, tôi chỉ thấy ba mẹ ngồi đó than vãn con dâu.
Khi tôi đề nghị được gặp các con của bạn gái, đi chơi và ăn tối cùng nhau, cô ấy thẳng thừng từ chối.
Dù không sống gần nhau, Vân cũng cảm thấy thật ấm lòng khi nhóm chat đại gia đình trên Zalo vẫn sáng đèn mỗi ngày
Diễm nằm dài chẳng muốn làm gì cả, sau 15 năm gồng gánh, giữ vỏ bọc hôn nhân, bây giờ cô chính thức... sập nguồn.
Những năm đầu khi trời trở giông gió, con ốm đau, chị lại tủi thân vì nhớ chồng nhưng lâu dần cảm giác nhớ nhung mất dần theo năm tháng xa nhau.
Bạn cứ thử đem câu chuyện hôn nhân của mình lên các hội nhóm mạng xã hội, sẽ thấy hàng loạt tư vấn viên xúi bạn chia tay bạn đời.
Tôi thực sự không thể rút cạn mình mãi để thắp sáng một vùng u tối quá thênh thang.
Người ta nói nỗi đau nào khi lớn cũng bé lại, nhưng với chị Hà Thu, nỗi đau bị xâm hại thuở bé thơ chưa từng nguôi ngoai trong lòng chị.
Hạnh phúc gia đình không nằm ở chỗ ai đúng ai sai, mà ở cách mỗi người biết chấp nhận sự khác biệt.
Tôi mắc kẹt giữa mẹ tôi và chàng rể của bà, gánh chịu tất cả những ấm ức, bực bội từ 2 phía.
Thay vì lo lắng, tôi lại thấy nhẹ người khi các chị vợ lục đục chuyện chồng con.
Từ ngày dọn đến nhà chú Tiến sống, cô Thúy thể hiện thái độ trơ tráo, liên tục lấn lướt để tranh giành tài sản.
Các mẹ đơn thân hãy bớt lo nghĩ, bớt tính toán, bớt đắn đo, mạnh dạn cho bản thân thêm một cơ hội để tìm thấy hạnh phúc.
Nghĩ rằng gặp phải bà mẹ chồng lạnh lùng, thế nhưng, càng làm dâu, tôi càng biết ơn bà.