May mà anh thay đổi vì con

19/05/2020 - 05:22

PNO - Một cô gái bước ra từ một gia đình không hạnh phúc mà nguyên nhân xuất phát từ người cha sẽ nghĩ: đàn ông trên đời này thật tồi tệ, không trăng hoa thì cũng vũ phu, rượu chè, cờ bạc.

Tôi nhớ từng có một lần cãi nhau với chồng, chung quy cũng vì cái tính hay nhậu nhẹt sa đà của anh. Tôi đã kéo ba tôi vào câu chuyện bằng lời gay gắt. Rằng, cả thời thơ ấu ở nhà tôi đã khổ sở vì gia đình xào xáo, do ba tôi bia rượu mà ra. Ai ngờ tới khi lấy chồng cũng không thoát. Nếu biết anh cũng ham vui rượu chè thế này, hồi đó tôi chẳng lấy anh. Đời tôi hồi trẻ chưa đủ khổ hay sao, mà còn phải đâm đầu vào cảnh này. Tới đây, thì tôi bật khóc vì uất ức tức tưởi.

Người ta bảo, con gái nhờ đức cha. Khi chọn người yêu rồi bạn đời, phần lớn các cô gái có xu hướng lựa chọn người mà vô thức cảm thấy giống hình mẫu người đàn ông lớn trong nhà mình. Là cha, là anh trai, chẳng hạn. Thật may mắn nếu một cô gái có thể xem cha mình là người đàn ông tuyệt vời nhất.

Một cô gái bước ra từ một gia đình không hạnh phúc mà nguyên nhân xuất phát từ người cha sẽ nghĩ: đàn ông trên đời này thật tồi tệ, không trăng hoa thì cũng vũ phu, rượu chè, cờ bạc. Sẽ ra sao khi cô ấy đã từng phải tiêu tốn cả tuổi trẻ để chứng kiến mẹ mình đau khổ? Thật tổn thương biết bao. Cô ấy thèm khát một bến đỗ an toàn. Và nếu như đó là điều bạn, chàng trai của định mệnh, có thể trao đi, thì còn gì đáng giá hơn nữa. Bạn sẽ nhận lại sự biết ơn, tôn thờ, ngưỡng mộ hơn mọi mong đợi.

Sẽ ra sao nếu cô gái đó vốn không có cha hoặc từng thiếu tình thương của cha? Thì chính người đàn ông mà khi cô ấy trưởng thành quyết định trao gửi cuộc đời sẽ trở thành bầu trời, với rất nhiều chờ mong và tin cậy. Bởi vắng bàn tay vững chãi của nam giới bên cạnh từ tấm bé, nên cô ấy sẽ vô cùng kỳ vọng ở người bạn đời.

Nếu bạn yêu một cô gái như thế, hãy hiểu rằng cô ấy có thể hiện ra bên ngoài thế nào thì trong thâm tâm vẫn rất yếu mềm. Bạn không thấy cô ấy khóc, vì cô ấy đã quen chịu đựng, chứ không phải cô ấy chẳng biết buồn.

Bạn sẽ không thể nào chữa lành vết thương lòng thời thơ ấu của cô ấy, nhưng hãy yêu thương bảo bọc cô gái đó hết mình, để cô ấy được bình yên. Đừng để sự tổn thương nào khắc sâu thêm nữa, dù chỉ là một lời nói. Cũng áp lực lắm đấy, chứ chẳng đùa.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Từ ngày bé Rốt, con gái lớn của tôi chẳng còn bé bỏng nữa, chồng tôi cũng hạn chế rồi bớt hẳn la cà. Đoán là anh không muốn con mình sẽ có lúc thốt lên cái câu cay đắng mà mẹ nó từng có lần tức giận buột miệng. Con tôi rồi sẽ tới lúc rời khỏi gia đình, và nó sẽ ghi nhớ trong tim là mình có một ông bố hậu thuẫn. Đời còn gì vững tin hơn nữa chứ.

Bé Rốt do cha chăm bẵm, thức đêm hôm pha sữa, canh giấc tới vàng cả mắt. Tới tuổi ăn dặm, phát hiện Rốt mắc chứng trào ngược dạ dày. Mỗi bữa ăn là một cực hình, cả nhà phải làm trò cho Rốt phân tâm, không ói. Chồng tôi cầm nắp xoong nồi nhảy nhót như một con khỉ, mua vui cho con, chẳng nề hà gì. 

Rốt hồi bé khó ngủ, phải xoa lưng rất lâu. Nếu bị rôm sảy, con bé luôn bảo “ba bắt kiến cho con với”. Con bé lại có tật hay gỡ da tay chân của người khác, mà cụ thể là của ba nó. Có hôm chồng tôi đau điếng, rướm máu, nhưng chỉ khẽ kêu lên chứ không mắng mỏ gì con. Anh cưng chiều bé Rốt thật nhiều, có gì ngon đẹp cũng dành cho con.

Rốt có dạo rất bướng, lười học. Khỏi phải nói, nỗi thất vọng của người làm cha lớn tới chừng nào. Vợ chồng tôi giờ đã có đứa con trai thứ hai. Theo lẽ thường, các ông bố vẫn thích gần gũi với kẻ đồng minh cùng phái với mình. Chồng tôi không là ngoại lệ. Anh chơi đùa với con trai nhiều, dạy con các việc trong nhà. Thằng bé sáng dạ, tính tình lại vui vẻ hòa đồng, khiến chồng tôi rất ưng. Thế nhưng, tôi vẫn thấy anh âm thầm dành cho bé Rốt một thứ tình yêu thương đặc biệt.

Anh luôn nhẹ nhàng với con gái lớn. Ít đánh đòn, la rầy hơn hẳn so với con trai. Dường như thâm tâm anh vẫn ghi nhớ, đấy là một cô gái nhỏ, và mình phải cư xử như một quý ông lịch thiệp. Hoặc biết đâu anh nghĩ, rồi cũng có ngày con gái mình về nhà khác, chịu nhiều vất vả thiệt thòi. Sinh ra làm con gái vốn đã yếu ớt hơn, ít nhiều vẫn nhận phải các định kiến xã hội xưa cũ còn sót lại…

Anh nghĩ gì, tôi chưa từng hỏi, chỉ âm thầm quan sát và cảm nhận. Thấy mừng vì con gái mình có một ông bố tốt, chăm chút ươm cho con giấc mơ êm ả thời thơ bé. 

Hoàng My

Ý KIẾN BẠN ĐỌC(2)
  • Gau Xuan 19-05-2020 22:27:37

    Có thể nhiều người nghĩ khác...hii !!!!
    Theo mình thì không thể " May mà anh thay đổi vì con" . Nếu sự đau khổ trong gđ có giới hạn về thời gian rõ ràng rằng 10 năm 15 năm bạn sẽ thay đổi được vì con...
    Khi con bạn lớn đến độ tuổi thiếu niên thì đau khổ đc nhân lên, vì quá phức tạp dẫu gđ đó thuộc tuýp nào, bởi chúng là con người..Cha hay mẹ sẽ không đủ sức lực hay động lực thay đổi vì con đâu. Nếu họ đồng lòng thừa nhận thay đổi vì chính mình để cuộc sống tốt hơn thì mới có sự đồng bộ và đồng hành trong chuỗi tg thay đổi...và sẽ có kết quả.
    Vì con thì chả bao giờ đồng bộ, chẳng phải họ không thương con nhưng mức độ thì khác nhau...Vốn dĩ họ không hiểu và không thông cảm nhau, đến một lúc họ còn không muốn hiểu...

  • Gau Xuan 19-05-2020 22:06:40

    Rát hay!...Cảm ơn bạn nhé tác giả!
    Nhưng mình không đồng cảm với tiêu đề bạn đưa ra, có vẻ như bạn chả hiểu gì về những người con đi ra từ gđ không hp và khác hơn đó là gđ có cha bạo lực..thậm chí con trai và con gái có những ảnh hưởng luôn khác nhau, nó còn có những yếu tố để.đi quá xa.
    Khi chưa trưởng thành trong suy nghĩ các nạn nhân dường như...hệt nhau, vậy người ngoài cuộc sao hiểu đc. Và có những thành viên của hoàn cảnh đó giữ Y suy nghĩ đó tới cuối đời. Là dân của một chế độ ap đặt độc tài, có gì đó liên quan đến các nạn nhân này - Nhưng vẫn khác đến đau lòng...
    Có cha mẹ nào không thương con đâu, chí ít thì cũng bảo vệ và nuôi sống con minh đến lớn, còn chính phủ thương dân thì khác nha...Dân của họ nếu dũng cảm vẫn đủ trí tuệ để sn gì đó cho mình lựa chọn - Còn các bé được hình thành và ảnh hưởng "chính phủ" của nó từ một phôi thai, nó chưa có trí tuệ gì cả cho đến khi cha mẹ nó đủ vất vả với tg để trí tuệ nó hình thành...rồi nó đã ảnh hưởng như thế nào với tg thì chỉ có trời mới biết đc...hii
    Bởi mỗi đứa vẫn có những ảnh hưởng và phát triển khác nhau. Con người không thể suy đoán được những gì mình chưa trải qua, nếu có thể trải nghiệm là sát thực nhất nhưng lĩnh vực này thì chỉ có thể là nghiên cứu..Vì sự khác nhau này xã hội vẫn cho ra đời những con người xuất chúng...
    Nếu những điều liên quan với thói quen và tâm lý con người dễ hiểu dễ lường thì xã hội không có những bất ngờ...?! chắc vậy rồi :)!

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI