Không muốn mất anh, cũng không muốn làm vợ anh

15/12/2014 - 19:44

PNO - PN - Kính gửi chị Hạnh Dung! Em 29 tuổi, có người yêu đã tám năm.

edf40wrjww2tblPage:Content

Từ khi chúng em mới yêu nhau, gia đình em đã phản đối rất nhiều, thậm chí mẹ em còn dọa tự tử. Đã nhiều lần chúng em chia tay nhưng chỉ được một thời gian là quay lại với nhau, dù anh ấy lên nhà em chơi và bị mẹ em mắng chửi thậm tệ. Bố mẹ anh giục chúng em tổ chức cưới, em về xin phép bố mẹ nhưng suốt tám năm rồi mẹ em vẫn không đồng ý, còn khẳng định, nếu em cứ cố tình làm theo ý mình, mẹ sẽ không xem em là con nữa. Lý do mẹ ngăn cản là vì bố anh có tính trăng hoa, mẹ sợ anh cũng sẽ có tính đó. Mặt khác, em là người hay đau yếu, đang bị bệnh khớp, trong khi anh lại là con một, mẹ sợ nếu cưới nhau về em sẽ vất vả. Dù vậy, bọn em vẫn quyết tâm đến với nhau.

Cách đây bốn tháng mẹ anh lại giục chuyện cưới, nhưng mẹ em vẫn không đồng ý, lý do vẫn như cũ. Em không còn biết làm gì khác đành chia tay anh. Khoảng hai tháng sau, anh gọi điện, nói đã có bạn gái mới, vài tháng nữa sẽ cưới vì anh muốn ổn định. Người bạn gái này chấp nhận mọi thứ anh có, không đòi hỏi gì, kể cả khi anh nói anh không quên được em và muốn quay lại người đó cũng không níu kéo. Em thấy giờ anh không còn như xưa, anh luôn áy náy với cô ấy khi quay lại với em. Em cũng sợ với tình trạng bệnh của mình hiện giờ sẽ rất khó có con vì uống rất nhiều thuốc kháng sinh loại nặng. Em vừa không muốn mất anh, vừa muốn để anh đến với người kia vì e sợ mình không đủ dũng cảm từ bỏ gia đình, không đủ tự tin sẽ đem lại hạnh phúc cho anh. Mong chị giúp em giải tỏa nỗi băn khoăn này.

Thủy (Q.7, TP.HCM)

Khong muon mat anh, cung khong muon lam vo anh

Em Thủy mến,

Em viết là không muốn mất anh ấy nhưng Hạnh Dung nghĩ, cứ lập lờ như tình trạng hiện nay, chắc chắn sớm muộn gì hai em cũng sẽ mất nhau. Bằng chứng rõ nhất là anh ấy đã có một người chờ sẵn để cưới, khiến việc hai em đến với nhau đã khó càng thêm khó vì có thêm người thứ ba vô tội. Đây là lúc em cần phải có thái độ quyết đoán để chọn hướng đi cho mình.

Thời điểm này, nếu không quyết định rõ tiến hay lùi, nhiều khả năng anh ấy sẽ kết hôn với người mới, mọi chuyện với em sẽ trở nên muộn màng. Nếu tiến tới với anh ấy, em không nên quá lo về tình trạng sức khỏe của mình, vì anh ấy đã biết, đã yêu nên cũng sẽ chấp nhận làm người chăm sóc cho em. Em còn có thêm một thuận lợi là gia đình anh ấy cũng thúc giục hai em đến với nhau. Vấn đề còn lại là thuyết phục mẹ em. Hãy chỉ rõ cho bà thấy, kiếm được một người chấp nhận một cô vợ yếu ớt như em là không dễ.

Hãy thuyết phục và nếu chẳng đặng đừng bà vẫn không chấp nhận thì hai em vẫn có quyền tự do kết hôn theo pháp luật. Con gái mình yếu ớt như vậy, chắc mẹ em cũng không nỡ giận lâu mà theo thời gian, thấy em hạnh phúc, bà sẽ tha thứ thôi. Còn nếu em tự thấy mình thật sự “không đủ dũng cảm từ bỏ gia đình, không đủ tự tin sẽ đem lại hạnh phúc cho anh” thì hãy chia tay sớm để mỗi người tự tìm hạnh phúc riêng. Cứ chập chờn níu kéo mãi thì không chỉ dở dang mà còn thêm khổ tâm cho cả hai. Buông nhau ra hay tiến tới với nhau là việc đã đến lúc phải quyết định rõ ràng và việc này không ai có thể làm thay em được. Chính em phải tỉnh táo nhìn lại cuộc tình của mình mà xác định hướng đi, đừng để phải hối tiếc.

HẠNH DUNG
 (hanhdung@baophunu.org.vn)

Tư vấn trực tiếp tại tòa soạn từ 8g đến 17g các ngày thứ Hai, ba, Tư, năm, Sáu

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI