Mất việc ở tuổi trung niên là vết thương. Nó cũng tương tự như nỗi đau mất người thân - sốc, mất niềm tin, giận dữ và mất mát.
Ngày ngày đi làm chồng đưa đón bằng xe hơi nhìn ngon lành lắm mà trong ví tôi chẳng có tiền, cảm giác rất khó chịu.
Theo các khảo sát, nghiên cứu, Nhật Bản đang là đất nước có dân số già nhanh nhất, tỷ lệ sinh giảm và số lượng người độc thân ngày càng tăng.
Nhiều cha mẹ tự nhận “thấp cổ bé họng”. Chỉ cần nhà trường dọa sẽ xử lý con của họ là họ xoắn xít cả lên. Sợ hãi. Rúm ró.
Năm 1985, lúc ba má tôi chưa cưới nhau, cậu Tám đã mua cho má chiếc máy may để may đồ cho ngoại, và sau này có con thì may cho con.
Người ta quen gán “deadline” cho mọi giao ước trên đời, trừ việc yêu thương...
Nhìn vạt cỏ may xuôi theo gió, tôi chợt muốn một lần thả chân trần lội ngang đám cỏ, cho trăm ngàn “chiếc kim khâu” tự do găm lút ống quần…
Người đàn bà tỉnh lẻ mà tôi đang nhắc đến là Nguyễn Bích Thủy (biệt danh Môi Đỏ), sống gần một khu chợ nghèo thuộc thành phố Quy Nhơn, tỉnh Bình Định.
Tháng 12, tháng của hy vọng và bình an, không còn nỗi lo lắng vì dịch hay lũ lụt để mọi thứ được hồi sinh, phố xá lại rực rỡ sắc màu.
Tức giận, không kiểm soát được cảm xúc của mình dẫn đến la mắng, đánh con là điều mà bất kỳ cha mẹ nào cũng có thể mắc phải.
6 năm ròng rã trôi qua, cậu con trai cưng vẫn biền biệt. Bà Bé ôm chiếc mền rách chất chứa kỷ niệm, lặn lội hàng ngàn cây số đi tìm con.
3 đứa trẻ đạp xe từ Cà Mau lên Sài Gòn, đứa trẻ khác từ Sơn La đạp xe xuống Hà Nội… Chúng chung một điểm: nhớ mẹ thì đi tìm mẹ.
Hình ảnh chồng và con chơi cùng nhau là hình ảnh đẹp nhất về chồng, trong lòng tôi.
Có lần mẹ chị bảo: “Thằng chồng của con chẳng ý tứ gì cả, nói xấu con với họ hàng ngay trước mặt mẹ"...
Luật pháp cấm kết hôn đối với những người họ hàng trong phạm vi ba đời, nhưng trong trường hợp cụ thể, cũng “rối não” với phép tính chỉ ba dòng ấy.
“Con hư tại mẹ” chính là câu ác nghiệt nhất mà phụ nữ phải “đeo trên cổ” muôn đời qua.
Không biết giải một bài toán, quên một câu thơ... không nghiêm trọng. Nhưng sẽ vô cùng nghiêm trọng, nếu các em mất hết niềm tin vào cuộc sống và con người
Trước đó tôi cứ nghĩ COVID-19 ở nơi nào đó xa xôi lắm, mình cẩn thận thế này, sẽ không bao giờ bị nó "viếng thăm".
Đã ly hôn, tòa án giao được nuôi con và nhận tiền cấp dưỡng nhưng chồng cũ không thực hiện. Vì vậy, không cho chồng cũ gặp con, đúng hay sai?
Chúng ta thường phải đối mặt với nhiều “cơn sóng” cuộc đời. Có ba cách giúp ta lướt băng qua những “cơn sóng” ấy.
Có tri kỷ, có người cùng nắm tay đi khắp thế gian, tận hưởng trọn vẹn những phút giây đáng sống, thì tuổi tác đâu có gây sợ hãi.
Khi người cũ có chồng mới/vợ mới thì sao nhỉ? Người cũ phải thành kẻ thù, hay phải thành bạn bè mới đúng điệu?
Sau chặng đường làm mẹ đơn thân, mẹ đã thành công khi giúp con hiểu rằng, bố mẹ luôn chọn con đường tốt nhất có thể cho cả ba chúng ta.
Má lại bệnh nữa rồi. Con đã nói hãy để con giúp má việc nhà, nhưng rồi má vẫn đợi lúc con đi học, lại ngồi dậy làm mọi thứ.
Tình yêu tràn ngập thì nỗi sợ biến mất và giận dữ thù hận cũng chẳng còn.