PNO - Trước đây, có lần chúng tôi từng tính chuyện tiến tới xa hơn thì nay cô lảng tránh việc ấy.
Chia sẻ bài viết: |
Chị có quyền được nghỉ ngơi. Mà chị cũng đã nghỉ hưu chính thức rồi còn gì, định là nghỉ ngơi mà cuối cùng còn bận rộn hơn lúc đang đi làm.
Tôi biết, hai bên dòng họ vun vén vào, để chúng tôi không bỏ nhau, tội tụi nhỏ. Nhưng cứ nhìn cảnh anh tự đắc vì được bênh, tôi càng giận.
Gần đây, chồng em thường tranh thủ lúc 2 - 4 giờ chiều để tới nhà quậy phá, kiếm chuyện đánh đập hoặc lôi em lên giường.
Suýt chút nữa, một nhịp nữa thôi, trong nỗi cô đơn của mình, cô suýt nữa buông lơi cảm xúc và thành kẻ xấu, xen vào ngôi nhà người phụ nữ kia.
Chuyện tiền chung - tiền riêng, quỹ đen - quỹ đỏ giữa các thế hệ nhà tôi không bao giờ đi tới kết luận chung được. Còn chuyện nhà bạn thì sao?
Chia sẻ về một rủi ro của đời mình, chị Vân cay đắng lắm. Chị canh chồng, giữ chồng kỹ không ai bằng, vậy nhưng điều chị lo sợ vẫn đến.
Mức độ nào đó, vẻ lực lưỡng cũng đôi phần giới thiệu về “năng lực” của đàn ông, nhưng không phải là tất cả.
Dù tốt xấu thế nào, gia đình vẫn là chiếc nôi đã nuôi mình lớn, vẫn là bến bờ mà lúc nào đó mình sẽ trở về.
“Mình làm gì có quyền ghen?”, Khanh nói rồi nhấn mạnh: “Thật đấy. Mình có thể làm tất cả, nhưng ghen thì không!”
Chuyên gia tâm lý phân tích rằng bạn em có thể mắc chứng ái kỷ. Chuyên gia khuyên em phải thoát khỏi mối quan hệ này càng sớm càng tốt.
Dù ở quê hay phố thì con người ta vẫn có nhu cầu giao tiếp với nhau, vẫn có thể thân thiết khi cùng nhau mở lòng, tạo dựng mối quan hệ
Nhiều chuyện lớn như mua nhà, cho con đi học, cho người quen mượn tiền… chồng cũng hỏi ý em nhưng sau đó lại làm theo ý anh ấy.
Những lần trước, anh sẽ tức tốc chở vợ đi làm rồi quay về mang xe đi sửa, trưa đi đón vợ. Nhưng lần này, anh muốn để chị tự xử lý.
Cuộc chia sẻ ngắn với bác sĩ Lan Hải hy vọng tiếp thêm sinh khí để các gia đình ấm giường, ấm bếp, ấm nhà…
Mẹ im lặng chịu đựng sự phản bội của ba, để khi các con lớn hết, lập gia đình riêng, cuộc sống của các con ổn định, đến lúc đó sẽ tính.
Chồng tôi bắt đầu trách anh vợ ích kỷ, mua xe cứ giữ khư khư, không cho ai đụng vào.
Nhận được điện thoại của nhân viên ngân hàng, chị chán chường, nước mắt cứ thế rơi. Giá mà số nợ không quá nhiều, giá mà có tài sản để cầm cố…
Đau đớn vì người yêu "chạy làng", ngày nào Quyên cũng gọi cho tôi để than thở, dù tôi đã nói tôi mệt mỏi và không liên quan.