Cùng nhau sống lành

19/03/2020 - 10:41

PNO - Ngày mai khi tỉnh dậy, nhìn thấy một góc xanh tươi tắn, thấy cả nhà vẫn bình yên bên nhau, vẫn được nhìn ngắm ánh mặt trời đang từ từ ló dạng, và được nghe tiếng trở mình thức giấc của hai đứa con ngoan, là thấy đời thật đẹp, thật yên và đầy phước lành.

Ngày trở gió, tụi mình cùng nhau hì hụi trang trí lại góc phòng nhỏ, thêm chút ngọt ngào và lãng mạn, thêm chút xanh cho dịu lại cái nắng gắt của thành phố. Cùng nhau lên ý tưởng, rồi đi mua từng miếng gỗ, con ốc về làm chiếc bàn nho nhỏ cao cao bên cửa sổ. Để mỗi khi rảnh rỗi, hai đứa lại cùng nhau ngồi thưởng ly trà, nghiền ngẫm vài trang sách, mà vẫn có thể ngắm mây bay và sao trời ngoài kia. 

Em mua thêm vài chậu trầu bà và lưỡi hổ về để trên bàn, cho tụi nó đón ánh nắng mỗi sớm mai, và mang lại sự tươi tắn cho căn phòng, cho lòng người mỗi lần héo rũ. Thêm vài khung hình xinh xinh của hai đứa hồi đang yêu, hồi mới cưới, để lâu lâu nhìn lại, nhắc nhau nhớ về những kỷ niệm đẹp đã cùng nhau vun vén trong suốt ngần ấy năm

. Mọi thứ có thể cũ mòn theo năm tháng, nhưng em vẫn luôn tin và hy vọng tình yêu của tụi mình sẽ luôn mới, như góc phòng nhỏ sáng nay, sẽ luôn tươi như những chậu cây mang màu xanh đầy sức sống. Em đặt thêm bức tượng Phật bằng gỗ được bạn thỉnh từ Ấn Độ về, để nhắc mình luôn sống thiện, sống lành và luôn mở tâm từ bi, hòa ái với muôn loài, muôn vật. 

Nhìn giấc mơ nhỏ của mình đã tượng hình ngay trước mặt, em hạnh phúc và thấy lòng bình an biết bao. Mỗi sáng thức dậy, chào mặt trời và dang rộng đôi tay để đón lấy những tia nắng ấm áp của bình minh. Xong em tưới cây, nghêu ngao vài câu hát cho đời thêm yêu.

Pha bình trà hoa cúc, cùng nhau ngồi đọc sách, thưởng trà. Mặc cho đời vội vã ngoài kia. Mặc cho gió mưa hay nắng ráo, mình vẫn thấy ổn vì có nhau, được ngồi bên nhau trong những giây phút thảnh thơi đầu ngày. Chỉ cần dậy sớm hơn một chút, bớt ngủ nướng một chút, tự nhiên mình có thêm thời gian bên nhau, cùng tận hưởng những phút giây ngọt ngào, nhẹ nhàng giữa bộn bề cuộc sống. 

Em vẫn luôn biết ơn điều đó. Biết ơn vì anh đã thấu hiểu và không càu nhàu vì tính khí thất thường của em. Biết ơn anh luôn là người xin lỗi và làm hòa mỗi khi hai đứa bất đồng (nhưng là ngày xưa thôi, vì rất lâu rồi tụi mình không còn to tiếng hay xích mích gì nữa, khi đã đủ hiểu và đủ thương, đủ cảm thông và chia sẻ). Biết ơn anh vì đã không ca thán khi cưới một cô vợ suốt ngày chữ nghĩa, mơ mộng, lãng đãng như mây trời. 

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Em lại trồng thêm vài luống rau nhỏ ngoài ban-công, để ngôi nhà thêm xanh. Nhìn những mầm xanh đang bắt đầu nhú, lòng em lại hồi hộp, rộn ràng. Những sự sống đang cựa mình trỗi dậy mang lại cho em nguồn năng lượng tươi mới vô cùng, để thêm yêu đời, yêu người và yêu hết muôn loài cây cỏ. 

Tối tối, khi mọi việc đã xong, cả nhà lại quây quần bên nhau. Mình dành thời gian cho hai bạn nhỏ, tạm gác lại những đam mê, công việc, và cả những mệt mỏi đời thường. Nghe tiếng cười giòn của hai con, lòng bỗng bình yên đến lạ. Ngoài kia có sóng gió và trắc trở thế nào, chỉ cần về ngôi nhà nhỏ, với những thương yêu, lại thấy mọi thứ đều dễ dàng qua đi.

Đôi khi em nhớ đến một tựa sách: Bạn chỉ cần sống tốt, trời xanh tự an bài. Ừ, thì cứ bình yên bên nhau, sống tốt với người, sống đẹp với đời, để mọi thứ tự đến tự đi. Mỗi lần thấy lòng chông chênh, chỉ cần nghe câu “có anh đây rồi” là lại thấy ổn. Dù sao đi nữa, cũng hãy tựa vào nhau để cùng đi trên những đoạn đường còn lại. 

Đêm, khi phố đã im lìm và người thương đã vào giấc ngủ, em lại một mình với góc phòng nhỏ ấm áp và đầy cảm xúc. Đốt nụ trầm thơm, pha ly ca-cao nóng, mở vài bản nhạc không lời, em tự cho phép mình trở về với chính mình, ngồi miệt mài sắp vần con chữ, ghi lại những ngọt ngào đã qua, ghi lại những vụn vặt đời thường của chúng mình, để mai này mang theo làm kỷ niệm.

Được sống, được viết, được yêu thương là cả một đặc ân của cuộc đời. Anh đã cùng em tạo nên không gian xanh nho nhỏ, đã cùng nhau sống lành giữa thành phố ồn ào náo nhiệt này. Ngày mai khi tỉnh dậy, nhìn thấy một góc xanh tươi tắn, thấy cả nhà vẫn bình yên bên nhau, vẫn được nhìn ngắm ánh mặt trời đang từ từ ló dạng, và được nghe tiếng trở mình thức giấc của hai đứa con ngoan, là thấy đời thật đẹp, thật yên và đầy phước lành. 

Ngô Thúy Nga

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI