PNO - Giá như các anh chị chịu đặt mình vào vị trí của tôi một chút, họ sẽ biết rằng để kiếm được một đồng tiền, tôi đã phải vất vả thức khuya, dậy sớm, luôn phải đúng giờ, luôn phải chịu đồng nghiệp ức hiếp, luôn phải đề phòng, luôn phải cố gắng...
| Chia sẻ bài viết: |
Trương Mỹ Hương 24-10-2022 05:12:45
Bạn cứ thẳng thừng từ chối, thế là xong. Vì bạn dễ dãi, ôm đồm quá nên cả nhà xúm lại xem bạn như cây ATM, lúc cần là rút. Hãy tích lũy cho riêng mình để phòng thân, chỉ nên trợ giúp khi Bố Mẹ đau ốm thôi. Càng độc thân càng nên lo cho mình vì anh em ruột nhưng ai cũng lo cuộc đời riêng của họ thôi.
Nguyễn Hoàng Trâm 23-10-2022 11:17:05
Hiện nay tôi cũng bị tình trạng như bạn, tất tần tật chuyện lớn chuyện nhỏ tôi đều phải ôm đồm hết, các chị em khác đều có tiền nhưng họ không chịu bỏ ra đồng nào khi có việc cần chi tiêu cho cái chung ví dụ như sửa nhà của cha mẹ, thuê người chăm sóc cha để có thể đi làm 1 mình tôi phải cán đáng hết, chưa kể, một cô em gái không chịu đi làm gì hết một tháng tui phải chuyển cho 10tr để lo cho con nó, nếu không nó sẽ bán nhà. Thà một tháng tôi mất cho nó 10tr chứ nó mà bán nhà rồi ăn hết tiền, xong kéo về nhà của ba mẹ tôi mà sống thì lại là đại họa cho tôi thêm vì lúc đó sự tốn kém không còn giới hạn nữa. Trong khi tôi còn 6 anh chị em khác, nhưng họ có gia đình rồi nên mặc kệ.
Nguyen huu duc 21-10-2022 20:38:50
Bạn ơi, tui còn độc thân nè
trương thị minh hường 21-10-2022 13:42:19
Qua câu chuyện của em ,tôi rất thông cảm và hiểu được,vì chính tôi cũng có hoàn cảnh tương tự. Thật ra cũng một phần do bản thân mình,sống tình cảm quá,cả nể quá.Mang tiếng là anh chị em ruột thịt đó nhưng họ sống ích kỷ,có thái độ ỷ lại. Thôi thì còn cha mẹ thì mình lo được gì thì lo cho cha mẹ thôi,cha mẹ mất rồi,lúc đó mà bạn không có khoản tiền phòng thân thì bạn sẽ hụt hẫng thật nhiều, anh chi còn chưa thương mình chứ đừng nói tới cháu!
Chẳng phải chúng tôi tự giải quyết xung đột mà chính mẹ chồng đã là cầu nối, giúp tôi và chồng thấu hiểu nhau hơn.
Anh muốn vợ hiểu, khoản tiền trợ cấp nghỉ hưu để dưỡng già chứ không phải đem phô trương, đầu tư hay làm những việc không cần thiết.
Dù cơ thể ổn, má luôn nghĩ tới đang đau chỗ nọ chỗ kia. Má lên mạng xem thông tin về triệu chứng bệnh, thấy mình cũng có giống y, lại lo.
Giữa những đêm con bị bệnh, người chịu thức cùng bạn chính là câu trả lời rõ nhất cho chữ “bạn đời”.
Có nhiều mối quan hệ được che phủ bởi danh nghĩa tình cảm, nhưng thực chất lại là sự đổi chác tinh vi.
Sau 10 năm, chị rời đi với đôi bàn tay trắng, chưa kể, tâm lý và thân thể đều bầm dập.
Cuộc sống đôi khi chỉ cần như vậy: một ngôi nhà, những bữa cơm giản dị, có người mình thương yêu và có những điều nhỏ bé làm lòng an ổn.
Đề trả nợ tiền nhà, Linh cùng chồng thắt lưng buột bụng, nát óc tính toán hôm nay ăn gì... Nhưng nhà lại không có tên cô đồng sở hữu.
Má Thùy năm nay gần 60 tuổi và bà bỗng như thành một người khác trong việc chi tiêu.
Tôi cũng không biết nói thế nào khi con có suy nghĩ quá hời hợt, tương lai còn dài, chưa biết ngày mai ra sao.
Lam thầm cảm ơn sự khó tính của mẹ chồng đã cho cô cơ hội được sống nền nếp, biết chăm lo tổ ấm gia đình.
Với cha mẹ già, sự nghiệp, địa vị, chức danh của con cái có cao đến mấy, cũng chẳng thể ấm lòng bằng sự hiện diện của họ khi cha mẹ cần.
Có cả tá lý do khiến một cặp đôi thường xuyên làm chuyện ấy xa nhà, đa phần tại nhà nghỉ.
Thuỳ thấm thía từng lời mẹ nói, lâu nay cô vẫn đóng vai nạn nhân khi trách móc chồng quá ham việc, bỏ bê thờ ơ với vợ.
Khi tình yêu còn mới, cảm xúc vẫn còn nguyên sự nồng nhiệt thì sau mỗi lần cãi nhau, vợ hoặc chồng thường dễ mềm lòng, dễ chủ động làm hòa hơn.
Bà không biết rõ người đã hại mình và là cha của con mình là ai.
Liệu sự tự do và những thú vui vật chất có đủ làm nên một cuộc sống viên mãn?
Thước đo của một người thành đạt ngoài việc kiếm tiền còn phải nằm ở sự tử tế, nhân cách sống