PNO - Cuộc sống của anh luôn là bạn bè, đối tác, những dự án kinh doanh liên tu bất tận… mà đụng đến đâu là thua lỗ đến đấy.
| Chia sẻ bài viết: |
Yokohaka 30-09-2023 23:32:08
Này nghiện ngập rồi chứ làm ăn gì? Làm ăn mà không biết sức người sức ta, lôi cả nhà chịu trận đã là thất bại đầu tiên rồi, còn trông mong gì nữa?!
Trương Mỹ Hương 21-04-2023 08:59:48
Nghe bạn hỏi câu nên gắng gượng để con có cha, thật lòng mình thấy ngán ngẩm cho bạn. Đã gần 10 bạn phải gồng mình trả nợ, nuôi con…chưa đủ sao hả bạn? Sao đành lòng tính về thế chấp nhà ba mẹ để ông chồng bất tài của bạn đốt vào mấy dự án hão Huyền của anh ta nữa? Chấm dứt ngay và luôn. Nếu anh ta làm dữ thì li hôn là con đường tốt nhất bạn nên làm để toàn tâm toàn ý nuôi con, lo cho bản thân mình.
Makisan 21-04-2023 08:25:49
Bạn ly hôn gấp để còn giữ tài sản mà nuôi con, cho ba má dưỡng già. Không thể để anh ta kéo cả nhà xuống bùn.
Eric Hoang 21-04-2023 08:11:13
Đàn ông chí lớn thì không trách được, nhưng chí lớn mà đâm đầu vào tường thì phải xem lại. Khởi nghiệp không chỉ là một hoài bão, một ý tưởng mà là một chặng đường có lộ trình, có kế hoạch, chiến lược, chiến thuật chứ không phải người ta làm được thì mình cũng làm được. 91% khởi nghiệp thất bại, nhưng thất bại thì nên đi cày để lấy vốn, lấy kinh nghiệm để làm lại, chứ không phải lấy tiền tích cóp của nhà, của cha mẹ để dùng (tất nhiên không tính đến những gia đình thừa tiền). Nên có một khoảng thời gian tích luỹ lại sau mỗi lần thất bại. Đây là ý kiến và từ kinh nghiệm của cá nhân. Don't judge me.
Tôi nghĩ, với một người già đau ốm, bệnh tật, việc tiếp tục sống cũng là một sự dũng cảm, một việc làm sau cùng cho người ở lại.
Tôi vừa biết rằng thanh xuân tôi dành cho chồng còn không bằng mảnh đất 600 triệu đồng.
Chẳng phải chúng tôi tự giải quyết xung đột mà chính mẹ chồng đã là cầu nối, giúp tôi và chồng thấu hiểu nhau hơn.
Anh muốn vợ hiểu, khoản tiền trợ cấp nghỉ hưu để dưỡng già chứ không phải đem phô trương, đầu tư hay làm những việc không cần thiết.
Dù cơ thể ổn, má luôn nghĩ tới đang đau chỗ nọ chỗ kia. Má lên mạng xem thông tin về triệu chứng bệnh, thấy mình cũng có giống y, lại lo.
Giữa những đêm con bị bệnh, người chịu thức cùng bạn chính là câu trả lời rõ nhất cho chữ “bạn đời”.
Có nhiều mối quan hệ được che phủ bởi danh nghĩa tình cảm, nhưng thực chất lại là sự đổi chác tinh vi.
Sau 10 năm, chị rời đi với đôi bàn tay trắng, chưa kể, tâm lý và thân thể đều bầm dập.
Cuộc sống đôi khi chỉ cần như vậy: một ngôi nhà, những bữa cơm giản dị, có người mình thương yêu và có những điều nhỏ bé làm lòng an ổn.
Đề trả nợ tiền nhà, Linh cùng chồng thắt lưng buột bụng, nát óc tính toán hôm nay ăn gì... Nhưng nhà lại không có tên cô đồng sở hữu.
Má Thùy năm nay gần 60 tuổi và bà bỗng như thành một người khác trong việc chi tiêu.
Tôi cũng không biết nói thế nào khi con có suy nghĩ quá hời hợt, tương lai còn dài, chưa biết ngày mai ra sao.
Lam thầm cảm ơn sự khó tính của mẹ chồng đã cho cô cơ hội được sống nền nếp, biết chăm lo tổ ấm gia đình.
Với cha mẹ già, sự nghiệp, địa vị, chức danh của con cái có cao đến mấy, cũng chẳng thể ấm lòng bằng sự hiện diện của họ khi cha mẹ cần.
Có cả tá lý do khiến một cặp đôi thường xuyên làm chuyện ấy xa nhà, đa phần tại nhà nghỉ.
Thuỳ thấm thía từng lời mẹ nói, lâu nay cô vẫn đóng vai nạn nhân khi trách móc chồng quá ham việc, bỏ bê thờ ơ với vợ.
Khi tình yêu còn mới, cảm xúc vẫn còn nguyên sự nồng nhiệt thì sau mỗi lần cãi nhau, vợ hoặc chồng thường dễ mềm lòng, dễ chủ động làm hòa hơn.
Bà không biết rõ người đã hại mình và là cha của con mình là ai.