Trả giá

05/04/2014 - 13:44

PNO - PN - Người quen tới nhà chơi, ba tôi thường mời uống ly rượu ngâm chuối hột và khoe nhờ rượu này mà ba không bị đau lưng. Vài người gợi ý: “Hay là anh chị làm rượu thuốc bán, có anh em tụi tôi đây không sợ ế đâu”.

edf40wrjww2tblPage:Content

Bàn bạc, ba tôi quyết định nghỉ làm thợ sắt, ở nhà phụ má mở quán nhậu. Quán bình dân, chủ yếu là bán rượu thuốc, mồi chỉ là cá khô và chân gà nướng. Má lo việc chợ búa và nấu nướng, dọn dẹp, người thu tiền kiêm việc chạy bàn là ba.

Khách quen rủ theo khách lạ, quán nhà tôi ngày càng đông. Khi mới mở quán, má chỉ cầu mong tiền lời đủ trang trải chợ búa, bây giờ thì phấn chấn nghĩ tới việc mua xe máy mới và nới rộng nhà để phần dành cho cái quán được to hơn.

Bây giờ hũ rượu chuối hột chỉ là một trong những loại rượu được bày bán ở quán. Trên kệ đầy các loại rượu sâm, rượu linh chi, rượu yến, rượu rắn, rượu tắc kè… Rượu này bổ máu, rượu này giãn gân, rượu kia chữa lành bệnh khớp…

Trả giá

Ngày nào quán nhà tôi cũng đông kín hết bàn, ngày nào ba cũng cụng ly với từng bàn để chứng tỏ rượu làm cho người nhà uống chứ không chỉ để bán. Để rồi tới những ngày cuối năm, quán vắng khách, ba tôi ngồi uống một mình. Ngày nào cũng uống thành quen, không uống không chịu nổi. Ngày nào cũng cụng hàng chục ly với chục bàn, giờ uống một mình cũng phải cho đủ “đô”.

Má lo lắng gắt lên: “Thôi đừng uống nữa”. Ba cười hì hì: “Bà bán rượu mà nói người khác thôi đừng uống nữa thì sao bà có tiền xây nhà hả?”. Má gắt hoài, ba dọa: “Bà cấm thì tôi đi chỗ khác uống ráng chịu à”. Má chịu thua.

Má ân hận, sau hai năm mở quán rượu, ba tôi từ người thợ khỏe mạnh rắn rỏi thành người đàn ông trông uể oải, hai con mắt lúc nào cũng vằn đỏ và mặt ba chảy xệ.

Nhìn ba múc rượu uống như uống nước, má thở dài nói với chị em tôi: “Để bán hết đợt hàng này má nghỉ quán”. Nhưng má không ngừng lại được, đồng tiền có sức mê hoặc khủng khiếp, mỗi khi tính toán lời lãi lại thấy ham và lại tiếp tục. Mỗi khi thấy ba múc rượu uống, má lắc đầu, thở ra, rồi thôi.

Ba tôi say rất hiền, không ca hát, không ồn ào gây gổ, chỉ lăn ra ngủ. Đâu biết những cơn say hiền lành vậy mà ẩn chứa mầm ác. Một sáng thức dậy, ba co giựt và không nhận ra vợ con nữa. Bác sĩ nói ba bị nhiễm độc.

Tiền lời bán quán không đủ bù lại cho những lần đưa ba chuyển từ bệnh viện này sang bệnh viện kia.

Biết gia đình tôi lâm vào túng thiếu, nhiều người đề nghị thuê nhà tôi để mở quán y như quán của má tôi trước đây với giá khá cao. Cần tiền ghê gớm, nhưng má tôi gạt nước mắt lắc đầu. Kiếm sống từ rượu, gia đình tôi đã phải trả giá quá đắt rồi.

Cao Nguyên

Bài tham gia diễn đàn xin gửi về địa chỉ: vi motchunhau@baophunu.org.vn

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI